Mặc dù lễ vật của anh ba Diệp chính là làm hại cô, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có tác dụng nào, bút lông này cô viết rất thuận tay, lúc này mới có thể chân chính phát huy được thực lực của cô. Đảm bảo cha đội trưởng đi làm về sau khi thấy sẽ vô cùng kinh ngạc, khen cô không dứt miệng, mà tối hôm nay chị dâu cả và chị dâu hai cũng sẽ không dám trêu chọc cô nữa.
Có thịt kho tàu để ăn, tất nhiên Diệp Thư Hoa vô cùng hăng hái.
Mà lúc cố đang cố gắng vì có thể ăn thêm hai miếng thịt mà chăm chỉ, thì lúc này ở trong ruộng anh ba Diệp đang liên lạc tình cảm với anh Tống mà cô luôn nhớ đến.
Thật ra Diệp Quân Hoa và Tống Thanh Huy không quá quen thuộc.
DTV
Lúc Tống Thanh Huy đến gia nhập đại đội, Diệp Quân Hoa đã ở huyện học cấp ba rồi, một hai tháng mới về nhà được một lần, tốt nghiệp cấp ba thì ngựa không ngừng vó tham gia công tác, chuyện này làm cho Diệp Quân Hoa chỉ gật đầu chào hỏi với những thanh niên tri thức đến sau mà thôi.
Mà mặc dù Tống Thanh Huy có danh tiếng rất tốt, lấy được sự yêu thích của toàn bộ trai gái già trẻ trong đại đội, nhưng cũng duy trì quan hệ không xa không gần với các đội viên, chân chính có thể thật lòng giao lưu cũng chỉ có những "chiến hữu" làm thanh niên trí thức kia.
Diệp Quân Hoa rất hiểu loại tâm trạng này, ở trường học trong đám anh em thân nhất của anh ấy, không phải là con trai nông dân xuất thân trong sạch thì cũng chính là con em nông dân, bởi vì tình huống tương tự nên mới có tiếng nói chung, cho nên anh ấy tương đối có hảo cảm với Tống Thanh Huy, nhưng cho đến bây giờ chưa từng chủ động làm bạn.
Thái độ của Tống Thanh Huy đối với Diệp Quân Hoa cũng gần như vậy.
Thật ra từ góc độ nào đó mà nói, Tống Thanh Huy cực kỳ yêu mến đội trưởng Diệp thanh liêm công bằng kia, cho nên yêu ai yêu cả đường đi, anh đều có hảo cảm với những người của nhà họ Diệp, ngay cả Diệp Thư Hoa tham ăn lười làm ở trong mắt anh cũng là ngây thơ không làm bộ, tất nhiên đối với Diệp Quân Hoa ưu tú chân chính. hảo cảm cũng không tệ.
Chẳng qua giao tình của quân tử nhạt như nước, thưởng thức lẫn nhau cũng không nhất định phải kết bạn với nhau.
Vậy mà hôm nay, hai người trẻ tuổi ưu tú này, bởi vì một người mà sinh ra "hứng thú" với nhau.
Lúc trước đã nói, Diệp Quân Hoa về nhà nghỉ, xuống ruộng làm việc là tự nguyện, tất nhiên cũng có thể lựa chọn làm việc với ai.
Bình thường anh ấy luôn làm việc với anh cả Diệp và anh hai Diệp. Gần như cơ hội ba anh em ở với nhau không nhiều, lúc làm việc còn có thể thuận tiện trau dồi tình cảm một chút.
Mà lần này nghỉ sau khi xuống ruộng làm việc, Diệp Quân Hoa "vứt bỏ" các anh trai của mình, khiêm tốn đi đến bên cạnh Tống Thanh Huy: "Thanh niên trí thức Tống."
Tống Thanh Huy ngẩng đầu, tự nhiên chào hỏi: "Đã lâu không gặp, trong xưởng được nghỉ?"
"Tháng trước thay ban cho đám đồng nghiệp, cho nên lần này được nghỉ hai ngày."
"Vậy cũng không tệ."
Đối thoại của hai người nghe có chút nhàm chán, chẳng qua hai người nói xong thì nhìn nhau cười một chút, chẳng biết tại sao cảm thấy rất thân thiết. Lúc này Diệp Quân Hoa mở miệng nói chuyện cũng đã bớt đi một chút khách sáo: "Nghe nói lần trước thanh niên trí thức Tống đến nhà tôi ăn cơm, vốn dĩ cha tôi định cảm ơn vì anh đã sửa máy cày cho đội, không ngờ anh lại tốn kém tặng hai bình sữa mạch nha."
Nhắc đến sữa mạch nha, Tống Thanh Huy không khỏi nghĩ đến cặp mặt sáng ngời của Diệp Tiểu Muội, theo bản năng mỉm cười, lắc đầu cười nói: "Sữa mạch nha để ở chỗ tôi cũng không dùng được, chỉ cần đám người thím thích thì không tốn kém."
Diệp Quân Hoa không chú ý đến việc Tống Thanh Huy mỉm cười, bởi vì chính anh ấy cũng cúi đầu cười, nhớ đến hôm qua trước khi đi ngủ, Tiểu Muội giống như hiến vật quý kéo anh ấy lại, nói muốn mời anh ấy uống sữa mạch nha, khẳng định anh ấy chưa từng uống loại đồ ngọt kia, đáng tiếc mẹ phơi bày ra dụng ý của Tiểu Muội tại chỗ, cô hào phóng như vậy là muốn tranh thủ uống thêm một ly nữa.
Cuối cùng tất nhiên không thành công uống ly thứ hai, Tiểu Muội buồn buồn trở về phòng ngủ, thất vọng tràn ngập trên khuôn mặt nhỏ nhắn, trái lại Diệp Quân Hoa cảm thấy rất thú vị, cảm thấy Tiểu Muội như vậy càng hoạt bát đáng yêu.
Vào lúc này nhớ đến, Diệp Quân Hoa cười khanh khách cảm ơn: "Quả thật rất thích, nhất là Tiểu Muội... và Đại Bảo, hai đứa nó đều rất biết ơn anh."
Tống Thanh Huy cong môi mỉm cười, không phải là không nghe ra vốn dĩ Diệp Quân Hoa chỉ muốn nói Diệp Tiểu Muội, lúc sau miễn cưỡng cộng thêm cả tên của Đại Bảo, nghĩ muốn tạm thời che giấu cho em gái.
Không nghĩ đến Diệp Tiểu Muội nói chuyện giữ lời, đúng là ở nhà cướp sữa mạch nha với cháu trai.