Đại Náo Từ 1960

Chương 101



Hải Đường đã vô tình giúp phía Giang Bình An xóa hết mọi dấu vết của một bức mật lệnh giả nhiều lỗ hổng...

Thật ra hai bức mật lệnh chênh lệch nhau khá lớn, đặc biệt là chất liệu giấy, màu mực, nét chữ... Nhưng do tâm thần của Hải Đường bị chấn động từ tin tức Bắc Kinh gửi về đã làm nàng thất thố, không còn được nhạy bén như hằng ngày.

Thế mạnh của nàng chỉ là ở chỗ mỹ nhân kế, chuyên quyến rũ nam giới, ứng đối hoàn hảo trong mọi trường hợp chứ không phải dày dạn kinh nghiệm làm gián điệp cấp cao.

Thế nhưng chấn động vừa xong, không hiểu sao Hải Đường lại thở phào khoan khoái, nàng thấy nhẹ bổng cả người, khối đá to lớn đè trong ngực nàng đã không còn nữa, giờ nàng đã có thể sống trọn vẹn với hoàng đế Phổ Nghi đến cuối đời của ông ấy.

Đây là mật lệnh có thể nói là cuối cùng từ Bắc Kinh, và cũng là mật lệnh nàng ưng ý, muốn làm theo nhiều nhất.

Đời người con gái, ai không có mộng mơ hoa mỹ, gặp gỡ được hoàng đế Phổ Nghi tuy chỉ do tình cờ, nhưng nàng đã bị ông ta để lại dấu ấn lúc nào không hay biết, đặc biệt là đôi mắt quá tang thương, ưu sầu của một bậc đế vương ba lần đăng cơ, ba lần mất quốc, lại thêm ba bốn lần tù đày khổ ải.

Hải Đường lặng nhìn xung quanh gian phòng bí mật thêm một lần cuối, rời đi nơi đây là rời đi quá khứ, tiến bước lên ngôi vị đế hậu.

Nàng không biết mình nên oán trách cả chục năm huấn luyện khắc nghiệt, làm nàng mất đi tuổi thơ, hay nên cảm ơn nó vì đã giúp nàng leo lên ngôi vị mẫu nghi thiên hạ.

Chắc có lẽ có mất, tất có được.

Hải Đường rời đi lặng lẽ, mật vụ Hải Đường Nhất Tiếu đã biến mất, chỉ còn lại hoàng hậu Hải Đường.

...

Phía người máy phục kích xung quanh cũng lặng lẽ rút đi, riêng lũ bồ câu đưa thư, cứ con nào lộ diện là bị bắt con đó, không cho chúng đi liên lạc nữa.

Ban đầu Giang Bình An muốn gửi tin giả đến Bắc Kinh nói rằng Hải Đường từ bỏ tổ chức.

Nhưng khi suy nghĩ cẩn thận, hắn thấy làm như vậy là hoàn toàn phản tác dụng, bởi vì nếu Hải Đường thật sự từ bỏ tổ chức thì chỉ cần cắt đứt liên lạc là được, đâu cần thiết phải gửi thư về.

Điều quan trọng hơn nữa là phía Bắc Kinh toàn là cao thủ, đâu có gà mờ như Hải Đường, bị qua mặt dễ dàng như vậy, chỉ cần trong chốc lát, chắc chắn tin giả sẽ bị lòi, lúc đó thì lại sinh ra thêm phiền phức.

Do đó, hành động đơn giản và hiệu quả nhất là cắt đứt liên lạc, bắt hết lũ bồ câu đưa thư là ổn.

Cuối cùng nhất dấu vết có thể để lại của toàn bộ chuyện này chính là người nhà của Hải Đường.

Nhưng may mắn là Hải Đường lúc mộng du, đã nói cả nhà không ai biết nàng là mật vụ .

Nguyên tắc của mật vụ là càng ít người biết càng tốt, kể cả người nhà. Ngay cả căn phòng bí mật nàng tập luyện và nuôi nấng bồ câu đưa thư mà người nhà cũng không hề hay biết.

Nhờ vậy, chuyện mật vụ sẽ chìm vào quên lãng, sẽ không thể đến tai của hoàng đế Phổ Nghi, tránh cho ông tan nát con tim.

Chờ khi tình cảm của hoàng đế và hoàng hậu thăng hoa tột đỉnh nhờ Âm Dương Hoan Hỉ đan, thì cho dù phía Bắc Kinh có công bố hoàng hậu Đại Thịnh đế quốc là mật vụ cũng không còn sợ nữa.
...

Đại công cáo thành kế hoạch đổi mật thư, Giang Bình An lại chạy ra tiếp đãi các phái đoàn nguyên thủ quốc gia.

Lần đầu gặp mặt, các phái đoàn liên tiếp gửi quà tặng chúc mừng Đại Thịnh đế quốc, chúc mừng hoàng đế Phổ Nghi, vì vậy thân làm thủ tướng, Giang Bình An cũng không thể nào không có quà đáp lễ.

Hắn âm thầm cho cửa hàng ảo thẩm tra tư liệu 72 vị nguyên thủ khách mời này rồi đặt hàng làm các pho tượng bằng vàng ròng bằng đúng kích thước, đúng trọng lượng của từng người, tính luôn cả trang sức, trang phục y hệt như hiện tại họ vừa ghé thăm ở đây.

Sau đó hắn đến một góc khu vực tiểu cảnh của lầu 10, đặt 74 pho tượng, trong đó 2 pho tượng vàng là về hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà.

Góc tiểu cảnh này lập tức sáng lên bừng bừng, cả 74 vị nguyên thủ từng người khí độ phi phàm, giống người thật đến từng chân tơ kẽ tóc, nhưng vì vàng có trọng lượng riêng rất lớn, nên bên trong sẽ rỗng, chỉ được lắp đầy bằng đất sét.

Vừa mới đặt xong, các phái đoàn nguyên thủ quốc gia đã đi ngang qua, mọi người dừng chân kinh ngạc sửng sốt.

- Wow, không thể nào, tại sao lại có tượng vàng giống ta như vậy nhỉ?

- Ta cũng có, giống thật...

Tập thể các nguyên thủ quốc gia thích thú đi tìm tượng của chính mình rồi so sánh các chi tiết, chiều cao, cân nặng. Họ càng so sánh thì càng phấn khích.

- Ha ha ha, quá giống. Không khác dù chỉ một nốt ruồi.

- Nốt ruồi thì nói gì, nó tồn tại lâu rồi, của ta vừa bị đứt tay, dán miếng băng keo, mà cũng hiện ra trên pho tượng vàng nữa nè.

- Ở đâu đâu?

- Ở đây nè, thấy chưa?

- Ừ nhỉ, hay tuyệt luôn. Họ đã làm điều này như thế nào?

- Ai mà biết. Chẳng phải chúng ta các nước phương Tây hay gọi bọn họ là phương Đông thần kỳ sao, đây có thể là sự thần kỳ của họ chăng?

- Thần kỳ, quả thật là thần kỳ vì chúng ta chỉ mới đến đây vài giờ, vậy mà họ đã làm ra được nguyên cả một khu vườn nguyên thủ quốc gia như vầy, rất đẹp.

- Ha ha ha... ta thích quá, nhìn nó ta giống như nhìn thấy chính mình vậy. Ta muốn có một pho tượng như vậy để ở văn phòng tổng thống của ta quá.

- Chính xác, ta cũng muốn.

- Ta cũng muốn...

Mấy chục vị nguyên thủ nhao nhao bình luận, thích thú và mong muốn.

Giang Bình An nghe không được tiếng nước ngoài, hắn nghe trợ lý người máy phiên dịch sau đó bước ra tuyên bố một thông tin làm vui lòng mọi người:

- Xin chào mọi người, ta đại diện Đại Thịnh đế quốc cảm ơn quý vị đã đến thăm và chúc mừng. Các pho tượng vàng này sẽ là quà của chúng tôi gửi tặng các quý nguyên thủ quốc gia, mong mọi người vui lòng chấp nhận cho.

Không khí im lặng mười mấy giây để các phiên dịch dịch ra, sau đó tập thể vỗ tay cổ vũ.

Bốp bốp bốp bốp bốp...

Ai cũng phải công nhận món quà này rất có trọng lượng, rất xuất sắc.

...

Sau buổi đón tiếp tặng quà, các phái đoàn bắt đầu nhận phòng để xả hơi thư giãn. Giang Bình An định quay về phòng thủ tướng thì bất ngờ khi gặp hai vị nguyên thủ quốc gia của Myanmar và Niger, họ cùng nhau hợp tác muốn gặp riêng hắn.

Cả hai nguyên thủ này đều trình bày nguyện vọng muốn gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng do Giang Bình An đang tạm quản lý. Thấy hai vị này có vẻ tâm đầu ý hợp, Giang Bình An cũng không ngại cùng tiếp đãi một lúc hai vị này trong phòng thủ tướng, hắn lên tiếng hỏi thăm thông qua phiên dịch viên:

- Xin hỏi hai ngài, vì sao muốn gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng của chúng tôi?

Tổng thống Hamani Diori của nước Niger lên tiếng trước:

- Lúc trước trả lời phỏng vấn, ngài đã mời những nước yêu chuộng hòa bình, muốn phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội... tham gia vào liên minh, tôi rất muốn nước Niger chúng tôi gia nhập vào đó, đặc biệt là muốn mời ngài làm Thủ Tướng của nước Niger chúng tôi.

Niger là một quốc gia nằm ở Tây Phi, diện tích rộng 1,267 triệu Km², nhưng dân số chỉ có 3,5 triệu người. Chúng tôi là một đất nước rất nghèo, tình hình chính trị lại không quá ổn định.

Vì vậy chúng tôi mong muốn gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng và mời ngài làm thủ tướng và để ổn định, phát triển đất nước.

- Ồ, diện tích 1,2-1,3 triệu km² mà lại chỉ có 3,5 triệu người, lại còn rất nghèo. Xin lỗi ngài, nhưng ta không hiểu vì sao như vậy?

- Niger chúng ta tuy rộng lớn, nhưng 80% là nằm ở sa mạc Sahara khô cằn khắc nghiệt, điều kiện địa lý không giáp biển, tài nguyên thiếu thốn, mà chính trị thì lại có quá nhiều thế lực bên ngoài nhúng tay đảo loạn, khiến cho đất nước đã nghèo lại càng nghèo hơn.

Giang Bình An nghe nói 80% nằm trên sa mạc Sahara thì hai mắt của hắn sáng rỡ, đây chính là địa phương có độ chiếu sáng lý tưởng để cải tạo và trồng Dù Bạch Kim.

Hắn tính nhẩm, 80% của 1,267 triệu km² thì đã tương đương với 1 triệu km² rồi, diện tích này mà trồng hết Dù Bạch Kim thì quá sung sướng.

Lúc trước khi cứu 350 triệu người, hắn đã từng dòm ngó sa mạc Sahara và châu Úc, nhưng cuối cùng lại rủ hoàng đế Phổ Nghi lập quốc ở Hoa Nam vì không muốn mang tiếng bắt cóc người vì lợi riêng.

Nay tự nhiên lại có quốc gia Tây Phi đưa đến cửa, quả nhiên là có phần thì không cần gì lo.

Giang Bình An khoái chí, cười ha hả, đứng lên bắt tay tổng thống Hamani Diori để chốt đơn ngay:

- Liên Minh Thịnh Vượng rất hân hạnh được chào đón Niger gia nhập, chuyện kiêm nhiệm thủ tướng ta cũng rất vui lòng, nhưng ta phải bàn bạc với hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà, hai vị nguyên thủ của Đại Thịnh đế quốc và S quốc thì mới quyết định được.

Tổng thống Hamani Diori nghe phiên dịch lại cũng vui mừng quá đỗi cười ha hả.

- Cảm ơn ngài Giang Bình An, Niger thật vinh dự được gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng và được ngài làm thủ tướng.

Lúc này ngồi một bên, nguyên thủ của nước Myanmar, thủ tướng U Nu bắt đầu nóng ruột, ông cũng tranh thủ lên tiếng:

- Xin chào Giang Bình An thủ tướng, tôi xin tự giới thiệu, tôi là thủ tướng của Myanmar, quốc gia giáp ranh với Đại Thịnh đế quốc ở hướng Tây Nam. Chúng tôi cũng muốn gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng và muốn mời ngài làm thủ tướng giống với Niger.

- Ồ, rất hân hạnh được biết ngài, thủ tướng U Nu. Vì sao Myanmar cũng muốn gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng?

- Myanmar chúng tôi yêu chuộng hòa bình, nhưng đất nước luôn nội chiến hỗn loạn khắp nơi. Vì vậy dù có điều kiện tự nhiên tốt hơn nước Niger khá nhiều, nhưng nước chúng tôi lại rất nghèo, dân chúng lầm than. Nếu được ngài ủng hộ, chắc chắn Myanmar sẽ ổn định và huy hoàng trong nay mai giống như S quốc và Đại Thịnh đế quốc.

- Nội chiến hỗn loạn ư, vì sao?





Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.