-Ngồi đi, đừng có khách sáo, em không phải là lần đầu tiên đến nơi này.
Lan Hiểu San nói..
-Chị nói vậy là có ý tứ gì?
-Ý tứ gì còn phải nói rõ ra sao? Trường Sinh, tên gia hỏa này, nếu em không có nhiều hoa tâm, thì có thể nói em là một người đàn ông hoàn mỹ, nhưng thế gian này làm gì mà có người đàn ông nào hoàn mỹ chứ, lúc mới đầu chị cũng từng cho rằng Lôi Chấn là người đàn ông hoàn mỹ, nhưng tâm của hắn thì chỉ để vào bên trong công tác, hắn mang cái mạng của mình dâng hiến với công tác, mà chẳng hề thương tiếc nghĩ đến tâm trạng người đàn bà của hắn, có phải là hắn vô cùng ích kỷ, em nói …hắn làm vậy có đáng giá không?
Lan Hiểu San không biết khi nào thì lấy ra một chai rượu đỏ, ngồi ở trước mặt Đinh Trường Sinh, đem rượu đỏ sẫm rót vào ly thủy tinh chân cao, làm nổi lên lăm tăm bọt nhỏ, nhưng trong chớp mắt liền bình ổn lại, hiện tượng rượu sủi tăm và cảm xúc Đinh Trường Sinh lúc này rất giống, nhìn Lan Hiểu San với bộ dạng này, lúc mới đầu tâm tư Đinh Trường Sinh cũng là lăn tăn gợn sóng, nhưng cũng liền lập tức thấy thoải mái lại. -À…mỗi người đều có chí hướng riêng của mỗi người… .
Đinh Trường Sinh không tiện đánh giá Lôi Chấn, dù sao người này đối với mình cũng không có nhiều quan hệ, chỉ là người này đối với Lan Hiểu San thì là chí thân, cho nên chính mình đừng có nhiều lời thì tốt hơn.
-Vậy chí hướng của em là cái gì?
Lan Hiểu San lay động ly rượu trong tay hỏi.
-Chí hướng của em? Em chỉ là một tiểu nhân vật, nào có chí hướng cái gì chứ..
-Hừ…lừa người, chị nhìn thấy em, chính là một kẻ mê làm quan .
Lan Hiểu San trêu ghẹo nói.
-Có lẽ trước kia thì đúng, nhưng hiện tại thì em quả thật không biết chí hướng của mình là cái gì nữa, bởi vì em phát hiện ra người một khi có hy vọng, cũng chính là cái chí hướng mà chị nói đến, trong lòng liền như có quỷ ám, lúc nào cũng hướng về cái hy vọng kia rảo bước tiến lên, nếu như tư tưởng đủ thuần khiết, như vậy thì cũng còn may, nếu như tư tưởng không thuần khiết thì xoi như xong đời, chắc chắn người sẽ bị cái gọi là hy vọng đó trêu đùa cho đến chết… Đinh Trường Sinh cảm thán nói.
-Lời này nghe đến cũng có chút đạo lý .
Lan Hiểu San nói xong ngửa cổ một cái, đem một ly rượu đỏ đều rót hết vào cổ họng của mình.
Đinh Trường Sinh vốn cho rằng nàng sẽ lại rót thêm một ly nữa, nhưng không nghĩ tới chính là Lan Hiểu San bỗng nhiên đứng lên, lung la lung lay hướng đi qua phía của Đinh Trường Sinh, hơn nữa còn ngồi xuống ở bên người Đinh Trường Sinh, làm hắn hoảng sợ tới mức xê dịch mông tránh qua một bên.
Nhưng làm Đinh Trường Sinh giật mình nhất sự tình còn lại ở phía sau, khi nàng nhìn thấy Đinh Trường Sinh né tránh mình, Lan Hiểu San liền duỗi tay tay, lập tức ôm chặt Đinh Trường Sinh, làm hắn lại cũng không cách nào trốn thoát.
-Em còn nhớ rõ ước định của chúng ta không?
Lan Hiểu San thoang thoảng mùi rượu hỏi..
-Cái gì…. ước định cái gì? Đinh Trường Sinh kinh ngạc, hỏi lại.
Lan Hiểu San bởi vì uống rượu, mặt như hoa đào, nàng là đàn bà thành thục nên nhìn thấy càng thêm mê người, Đinh Trường Sinh nhìn thấy trong long cũng ngứa ngáy, nhưng chuyện này đến quá đột nhiên, làm cho Đinh Trường Sinh có chút không kịp chuẩn bị, hơn nữa Lan Hiểu San cùng chính mình sau này vẫn luôn bảo trì một loại khoảng cách với mình, cái loại khoảng cách này thình lình bất chợt biến mất, đổi với ai thì cũng phải suy nghĩ một chút…
-Cái ước định về sự tình của Lôi Chấn, đêm nay không phải là chính em khuyên chị nên bước thêm một bước sao? Chị cảm thấy em nói cũng đúng, tại đây trong gian nhà này, chị đã cùng Lôi Chấn bắt đầu, vậy thì đêm nay cũng sẽ kết thúc ở đây, em thấy như thế nào đây?
-Chuyện này…được rồi… nếu trong lòng chị muốn mở ra là tốt rồi, nhưng ..cùng em không có cái gì quan hệ a. Đinh Trường Sinh nghĩ một đằng, nói một nẻo nói.
-Um…em chính là người sẽ kết thúc đây…, trước kia chị đã nói rồi, nếu em có thể giúp chị báo thù, chị sẽ đáp ứng em làm bất cứ chuyện gì, vậy bây giờ em muốn chị trả lại như thế nào đây?
-Ách... chị Lan…
-Như thế nào? Em cảm thấy chị không xứng? Tên hỗn đản này, tại bên trong nhà của chị, em cùng đàn bà khác làm chuyện cẩu thả, em cho rằng chị không biết sao? Em cho rằng chị tin tưởng hai người đàn bà kia là bằng hữu của em đến nơi này tị nạn à? Em chỉ là lừa quỷ dối ma….
Lan Hiểu San đột nhiên thay đổi sắc mặt, nói
Đinh Trường Sinh kinh ngạc, hắn không biết Lan Hiểu San làm sao mà biết được việc này, nhưng Lan Hiểu San nói đúng là sự thật, thật sự hắn cùng Vũ Văn Linh Chi ở tại nơi nà ygiao hoan không chỉ một lần, chẳng lẽ Lan Hiểu San theo dõi nên đã phát hiện ra sao? Nghĩ đến đây , Đinh Trường Sinh bị dọa xuất mồ hôi lạnh, không đợi để cho Lan Hiểu San tỉnh táo lại, Đinh Trường Sinh liền đem ly rượu ném ra ngoài, sau đó ôm lấy lan Hiểu San, đem nàng đặt nằm ở phía trên sofa..
Lúc này Đinh Trường Sinh cũng đem qυầи ɭóŧ của mình kéo xuống đất, dươиɠ ѵậŧ không chút nào che giấu gắng gượng dựng đứng nhếch lên một góc tà hướng về phía trước, Lan Hiểu San vừa nhìn thấy cây thịt to của hắn, mặt của nàng nhanh chóng đỏ bừng lên, trong lòng đô có một loại cảm giác xúc động lửa nóng… Lúc này Lan Hiểu San đã có chút tỉnh rượu, hai tay ôm lấy thân thể của chính mình, cả người co lại thành một đoàn, tuy rằng không nói chuyện, nhưng khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh hai mắt đỏ ngầu, chẳng những nàng không có cầu xin, nhưng vô tình lại đưa ra đầu lưỡi thơm liếʍ một chút trên môi hồng của mình, chính cái động tác này, làm Đinh Trường Sinh xem như là nhận được tín hiệu tấn công cuối cùng.
Hai người hôn môi một lát, Đinh Trường Sinh xoay người áp đến trên người Lan Hiểu San, hai chân tự nhiên hướng hai bên tách ra một ít, cây dươиɠ ѵậŧ của Đinh Trường Sinh đυ.ng chạm tới làn da bẹn đùi của nàng, Lan Hiểu San có thể cảm giác được rõ ràng sự cứng rắn thô to của cây dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh, trong long nàng khẽ run lên, nâng lên đôi tay ôm lấy cổ của Đinh Trường Sinh, khép hờ hai mắt… Đinh Trường Sinh đem môi chạm đến trên đôi môi mềm mại run run của Lan Hiểu San, hắn cong người xuống tháo cái áo ngực của nàng ra, theo từ cổ Lan Hiểu San hôn đến trước ngực nàng, đầu lưỡi liếʍ lên bầu vυ" đầy đặn của nàng, một đôi vυ" no tròn cân xứng loã lồ xuất hiện tại trước mặt Đinh Trường Sinh, quầng vυ" chỉ là nhàn nhạt màu phấn hồng, đầṳ ѵú nho nhỏ đã có chút cứng rắn, cũng chỉ cỡ như hạt đậu to, hai tay hắn mỗi một bên một bầu vυ" nàng nhẹ nhàng nắn bóp, cái loại mềm mại tràn đầy đặn nhục cảm hòa theo tiếng thở dốc của Lan Hiểu San làm cho Đinh Trường Sinh thỉnh thoảng có một loại cảm giác hít thở không thông, hắn cúi đầu xuống, đầu lưỡi chạm đến bên cạnh đầṳ ѵú Lan Hiểu San, đầu lưỡi vây quanh đầṳ ѵú quét lòng vòng, thỉnh thoảng liếʍ một chút đầu núʍ ѵú nhỏ nhắn, rồi bỗng nhiên há miệng ngậm vào đầṳ ѵú Lan Hiểu San, dùng đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ vào … Lan Hiểu San thân thể hơi hơi cong lên, giật mình xoay thân mình, nàng phát ra tiếng rêи ɾỉ mơ hồ không rõ, hai tay vuốt ve lấy tóc Đinh Trường Sinh, lúc sau miệng hắn mới rời khỏi bầu vυ" của Lan Hiểu San, đôi tay vẫn là xoa nắn đôi vυ" đầy đặn kiên đĩnh, miệng liếʍ lên cái bụng bằng phẳng của nàng, chậm rãi dời xuống phía dưới rún, một bên hắn ngửi lấy cái mùi cơ thể đàn bà, một bên ngón tay từ từ đem cái qυầи ɭóŧ của Lan Hiểu San từ giữa hai chân kéo xuống, mấy sợi lôиɠ ʍυ đen dài theo mép qυầи ɭóŧ lộ ra, nàng nâng lên một chân, từ nơi bẹn đùi chỗ đào nguyên dần hiện ra một mảnh phấn hồng.
Lan Hiểu San thân mình cong lên, cảm giác được rõ ràng đầu lưỡi Đinh Trường Sinh đυ.ng chạm trong nộn thịt non mềm của thân thể mình, hắn cảm thụ trong chốc lát từ hạ thân nàng dịch nhờn đã trào ra nơi cửa miệng âʍ đa͙σ, vừa hưng phấn vừa kích động, hắn liền vội vàng đem mặt chôn ở giữa hai đùi nàng…. -Um…
Đinh Trường Sinh nhìn tại trong mắt, vui tại trong lòng, lập tức hai đầu ngón tay liền hai méo nhỏ hồng phấn co dãn hướng đến hai bên tách ra, đầu lưỡi bắt đầu không kiêng nể gì tại trên mật huyệt mềm mại của nàng liếʍ mυ"ŧ…...
-Um…ai…ai….
Lan Hiểu San càng thêm thở gấp, chỉ trong chốc lát, miệng âʍ đa͙σ nàng liền ẩm ướt trào tuôn ra dịch nhờn ..
Lúc này Lan Hiểu San đã quên mất hết thảy, chỉ có trước mắt mình là một nam nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, cảm giác trong lòng chỉ có một, chính là cần có cây dươиɠ ѵậŧ cứng rắn to lớn của nam nhân kia đút vào lổ miệng âʍ đa͙σ của mình, nàng nâng lên chân của mình, đem đầu của Đinh Trường Sinh đang bú ɭϊếʍ trên cái âʍ ɦộ, kéo lên đến cách gần mặt mình, tay kéo lấy cánh tay Đinh Trường Sinh, nửa mở đôi mắt hạnh quyến rũ, nỉ non nói:
Dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh cắm sâu vào âʍ đa͙σ Lan Hiểu San cũng cảm giác được một loại cực độ thoải mái, bên trong âʍ đa͙σ thịt non mềm mại có một loại lực đàn hồi phong phú, mỗi một lần rút ra toàn bộ dươиɠ ѵậŧ có một loại không muốn xa rời với lực hút, mỗi một lần cắm vào đều như là vẫn còn có thể thật sâu cắm vào, làm cho Đinh Trường Sinh thật sự có một loại tư vị dục tiên dục tử, hắn vẫn là không ngừng nhanh chóng rút ra đút vào, Lan Hiểu San lúc này đã không chịu nổi, thanh âm rêи ɾỉ càng lúc càng lớn, hai chân của nàng đều đã rời khỏi mặt giường, long bàn chân có chút cong lên. -A... a... Trường Sinh... không được... a... chị... muốn ra….
-A…… a... không được...á…a….a….. Theo dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh rút ra đút vào đung đưa, cơ bắp thịt non âʍ đa͙σ không ngừng run rẩy thật chặc bọc lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn đút vào ở bên trong, theo dươиɠ ѵậŧ rút ra đút vào, bên trong âʍ đa͙σ cũng co rút lại rồi tựa như phun ra nuốt vào đồng thời không ngừng phân bố lấy chất nhầy dịch nhờn hưng phấn.
Một lúc sau, thân thể Đinh Trường Sinh thả lỏng xuống, tuy hai chân Lan Hiểu San cuộn vòng tại sau lưng Đinh Trường Sinh buông ra, nhưng âʍ đa͙σ của nàng vẫn hòa cùng dươиɠ ѵậŧ hắn dây dưa một chỗ ở bên trong than thể của nàng, cho đến khi Lan Hiểu San có thể cảm giác được cây dươиɠ ѵậŧ kia đang từ từ thay đổi mềm xuống…. …………………………………………………………………………………………………
Đây là một dãy khu nhà cũ, tuy rằng không có nhiều người ở tại nơi này, nhưng nơi này không có cách âm, cho nên một đêm này, trong dãy nhà có rất nhiều người nghe được tiếng rêи ɾỉ điên cuồng của một người đàn bà, mà tiếng kêu như thế này, phàm là nam nữ trưởng thành đều biết đang xảy ra chuyện gì….
Sáng sớm ánh nắng mặt trời xuyên qua khe hở rèm cửa len vào bên trong phòng ngủ, phía trên cái giường Lan Hiểu San nằm ghé sát vào cuối giường, còn Đinh Trường Sinh thì ngủ ở đầu giường, nhưng là một chân của hắn lại đặt ở trên cái gò mu của nàng, phảng phất là biểu thị chủ quyền công khai vậy, chứng tỏ người đàn bà này rốt cuộc đã bị hắn cắm một cước rồi.