[ Tới tới tới, trước đó một mực cho rằng là trùng hợp, hiện tại có thể xác định, cmn, cảnh này thật quen thuộc. ]
Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn một trăm phần trăm là dựa theo Đấu Phá Thương Khung kịch bản khởi đầu.
Vốn dĩ khi ký ức vừa mới thức tỉnh Lạc Tinh tiếp thụ từ nhỏ đến lớn trí nhớ của mình, hắn đã có chút hoài nghi nhưng còn không có xác định, thế nhưng là liếc mắt nhìn thấy trên ngón trỏ tay phải đeo một cái màu đồng chiếc nhẫn, hoài nghi nhiều thêm mấy phần.
Cho nên thiếu niên quyết định trước hết giải quyết tới cửa từ hôn chuyện này, sau đó nghĩ cách kiểm tra bên trong nhẫn đến tột cùng có phải hay không tồn tại một đạo linh hồn thể.
Vì thế mới có vừa rồi Lạc Tinh sợ hãi, mồ hôi thấm ướt y phục một màn kia, toàn bộ đều là diễn, nếu như không để cho mình nhìn có vẻ bất lực lại có vẻ không cam lòng, linh hồn thể có khả năng là sẽ không hiện thân.
Dù sao chính tại ngươi bất lực nhất thời khắc, ta đưa tay trợ giúp, đây là ân tình, thông qua ân tình ràng buộc, từ đó để người kia giúp chính mình chân chính sống lại.
Vậy mới có câu nói, thế gian không có cơm trưa miễn phí.
“Ngươi, đừng qua đây.”
Lạc Tinh vẫn như cũ đang diễn, hơn nữa còn phi thường nhập vai, cho dù có vị nào đại năng tới nhìn cũng nhìn không ra có chút nào giả dối.
“Nhóc con, đừng sợ, lão hủ sẽ không đối với ngươi làm cái gì.”
Đã trở thành linh hồn lão giả lơ lửng trên không trung, tận lực dùng hoà ái giọng điệu trấn an thiếu niên trước mắt sợ hãi tâm tình.
“Ngươi đừng qua đây, ta cần thời gian hoà hoãn tâm tình của mình.”
“Được được được, ta không đi qua, thiếu niên ngươi chậm rãi hoà hoãn tâm tình a.
Linh hồn lão giả cũng thật đứng yên ở đó không có tiến lên phía trước, để thiếu niên kia có thời gian tiếp nhận sự tồn tại của hắn.
Cứ như vậy, một thiếu niên cùng một cái linh hồn lão đầu mắt lớn trừng mắt nhỏ, trọn vẹn một khắc đồng hồ.
Mắt thấy đã không sai biệt lắm, Lạc Tinh lên tiếng trước.
“Ngươi, rốt cuộc là ai?”
Lão giả linh hồn liếc mắt đem từ trên xuống dưới Lạc Tinh đánh giá một lần, “Ân, thích hợp, liền chọn ngươi.”
Lão giả từ từ bay về phía trước, thẳng đến đứng ở bên cạnh thiếu niên, “Khụ khụ khụ, giới thiệu một chút, ta họ Vũ tên một chữ Động.”
“Ngươi có thể gọi ta một tiếng Vũ lão.”
Lạc Tinh không nói gì, để Vũ lão có chút sốt ruột, lượn quanh một vòng, nói.
“Thiếu niên, đưa tay ra chạm vào ta một cái thử xem.”
Nói xong Vũ lão hạ thấp thân thể, không là hạ thấp linh hồn, đủ để Lạc Tinh có thể chạm đến.
Thiếu niên vẫn là có chút do dự vươn tay ra lại rụt trở về, giống như là nghĩ sau khi chạm vào lão gia kia linh hồn ai biết có khả năng xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên đây cũng là Lạc Tinh cố tình diễn, biểu hiện ra người bình thường sau khi nhìn thấy quỷ phản ứng, không thể giống như đối với Lục Lăng thái độ trương dương ương ngạch.
“Yên tâm đi, không có việc gì.”
Lão giả cam đoan, thiếu niên này làm sao nhát gan như vậy, làm sao vừa mới giả bộ được cường giả nhìn sâu kiến dáng vẻ kia.
Đáng tiếc tay của thiếu niên không chạm được tới lão giả, chuẩn xác mà nói phải là xuyên qua, cánh tay xuyên qua lão giả, giống như chạm vào không khí.
“Thấy chưa, không có việc gì.”
Sau khi xác nhận không có việc gì, Lạc Tinh mới thả lỏng người, tự nhiên hơn rất nhiều.
“Ân, Vũ lão ngươi là ai, hoặc là nói ngươi rốt cuộc có phải hay không chính là quỷ chưa đi đầu thai.”
Lạc Tinh một câu này, Vũ lão mặt đen lên.
[ Ngươi mới là quỷ, cả nhà ngươi mới là quỷ, ta trạng thái này gọi linh hồn thể. ]
Trong lòng tuy rằng tức giận thế nhưng mặt ngoài vẫn là duy trì một bộ nhà bên hoà ái lão gia gia dáng vẻ.
Không có cách nào, mãi mới tìm thấy một người có cường độ linh hồn thích hợp, chỉ cần đem thiếu niên dạy dỗ thật tốt đợi đến lúc hắn trở thành cường giả, dựa vào lão sư thân phận, sau đó thiếu niên sẽ vì chính mình đúc lại nhục thân.
“Không phải, ta không phải là quỷ, là linh hồn thể.”
“ Vậy cũng là quỷ, người đều c·hết rồi, vì cái gì không đi đầu thai, còn ở đó doạ người.”
Lạc Tinh câu câu chí mạng đâm người chỗ đau, làm Vũ Động trong lòng chửi mẹ ngoài mặt vẫn phải làm ra vẻ không để ý một mặt hoà nhã, thật khó chịu.
[ Tính toán, vì phục sinh đại kế, ta nhịn. ]
“Lạc Tinh, mặc kệ ta là linh hồn vẫn là quỷ chuyện này, hôm nay ta hiện thân muốn nói cho ngươi, ta có thể giúp ngươi đánh vỡ Thiên Nguyền thể hạn chế, trở thành cường giả, chỉ cần bái ta làm sư phụ.”
Vũ Động thanh âm tràn đầy tự tin nói, ngược lại Lạc Tinh phản ứng chính là.
“Ồ!”
Sau đó không còn gì nữa, chỉ thế thôi.”
Vũ Động hai tay chắp ở sau lưng, nâng lên khoé miệng nụ cười lập tức cứng lại, chuyển thành khoé miệng giật giật, miệng méo Long Vương nụ cười.
Lấy lại tinh thần Vũ Động sốt sắng hỏi, “Tại sao, chỉ cần bái ta làm sư phụ, ngươi có thể đánh vỡ Thiên Nguyền Thần Thể hạn chế, có thể tu luyện, trở thành cường giả.”
“Ta không bái nguồn gốc không rõ ràng người làm sư phụ, càng huống hồ là một cái sống dở c·hết dở linh hồn.”
Lạc Tinh không có chút nào cho người mặt mũi nói thẳng ra ý nghĩ.
Đại khái chính là, ta tại sao phải bái ngươi làm sư phụ, chỉ còn lại linh hồn còn nghĩ phá vỡ Thiên Nguyền Thể hạn chế gông xiềng, ta tin ngươi cái quỷ.
“Không phải, thiếu niên, ta nói là sự thật, ta thật sự giúp ngươi đột phá gông xiềng, sau đó ngươi có thể giống như tu sĩ bình thường đi tu luyện.”
Nhìn nhìn Vũ Động gấp gáp dáng vẻ tựa như là sợ chính mình từ chối bái hắn làm sư phụ, Lạc Tinh biết, nên thu cần câu.
“Vũ lão, ngươi nói như vậy ta thật sự sẽ suy nghĩ một chút nên hay là không nên bái sư, nếu như là người bình thường chắc chắn sẽ ngay lập tức đồng ý.”
“Nhưng phụ thân của ta nói qua, thế gian không có cơm trưa miễn phí, càng huống hồ thế giới này phàm nhân vô số, ngươi làm sao lại chọn ta.”
Lạc Tinh lời nói có lý có cứ không tìm được bất kỳ sơ hở, trên thực tế Vũ Động nội tâm ý nghĩ là thế này.
[ Nếu có thể lựa chọn, ta cần gì phải phí miệng lưỡi đi thuyết phục. ]
[ Kỳ thật chỉ cần lực lượng linh hồn đủ mạnh là được, nhưng người có linh hồn cường đại rất hiếm, nếu như chọn vị nào đó cường giả cường giả cũng được, thế nhưng đi kèm phong hiểm xác xuất càng lớn. ]
Thậm chí có thể bị trực tiếp mạt sát, cưỡng ép rút ra ký ức liền xong việc, cần gì phải bái sư, nguyên nhân chính là như vậy.
“Ta sở dĩ sẽ chọn ngươi đó là bởi vì linh hồn của ngươi cường độ mạnh mẽ đủ tiêu chuẩn, hơn nữa ngươi từng giúp ta mười năm.”
“Mười năm, ta lúc nào giúp đỡ ngươi mà lại giúp mười năm...”
Lạc Tinh nghi hoặc hỏi.
“Cái này sao.”
Nói lên chuyện này Vũ Động có chút lúng túng nhưng cuối cùng vẫn là nói ra nguyên nhân.
“Lạc Tinh, ngươi còn nhớ chính mình mỗi khi tu luyện đạt đến Luyện Khí tầng chín, cách một đoạn thời gian cảnh giới sẽ không hiểu thấu thụt lùi.”
Sưu
Một hòn đá đột nhiên bay về phía Vũ lão, tự nhiên là Lạc Tinh ném hắn.
“Ầy, đừng ném a.”
Vũ Động muốn giải thích thêm một chút nhưng Lạc Tinh không muốn nghe, cầm lên một hòn đá, tiếp tục ném.
Vũ lão bay vòng quanh tránh né, mặc dù chỉ là linh hồn không chịu đến công kích vật lý nhưng là bị đá bay vào người cũng rất phiền phức.
Vì sao Lạc Tinh lại ném đá hắn, rất đơn giản, hoá giải uất ức.
Cho dù biết trước chính mình khởi đầu thế giới cùng Đấu Phá thế giới có chút tương đồng, thế nhưng.
“Ngươi biết ta tu hành vất vả thế nào không, ngươi có biết Thiên Nguyền Thể người tu luyện cần phải rất rất lâu mới có thể đạt tới Luyện Khí, lại không thể đột phá là cảm giác gì.?”
“Ta ném, ngươi lại còn hút linh lực của ta.”
Lần này Lạc Tinh thật sự tức giận, không phải diễn.
Mười năm qua chính mình không biết bao nhiêu lần tu luyện tới Luyện Khí đỉnh phong, lại cách một đoạn thời gian cảnh giới lại thụt lùi, lên rồi lại xuống tận mười năm.
Ban đầu hắn sẽ chỉ đổ cho Thiên Nguyền Thể hạn chế, không nghĩ ra là lão già này ở sau lưng ăn vụng.
“Ầy Lạc Tinh, dù gì ta cũng đã ở cạnh ngươi mười năm a, đừng nóng giận.”
Chờ đến khi Lạc Tinh phát tiết nóng giận xong, Vũ Động mới bay lại gần thiếu niên, nói.
“Không cần nhụt chí, chỉ cần bái ta làm sư phụ, ta khi còn sống từng là cường giả, rất mạnh, dưới sự chỉ dạy của ta ngươi chắc chắn sẽ trở thành cường giả.”
“Đã ngươi nói mình rất mạnh, vậy vì sao lại c·hết, hơn nữa bây giờ chỉ còn lại một đạo linh hồn, lừa ta bái sư.”
“Ách!”
Lạc Tinh câu này thật sự là đâm người chỗ đau, không phải ngươi rất mạnh sao, ta liền muốn biết ngươi c·hết như thế nào.
Mà Vũ Động thì là cứng ngắc khuôn mặt, lâm vào ngắn ngủi trước kia hồi ức, không có vừa mới chọc người dáng vẻ, thay vào đó vẻ mặt u buồn, nhắm mắt nghĩ lại chuyện cũ.
Thật lâu mới lấy lại tinh thần, nhìn trước mặt thiếu niên, nói.
“Ngươi thật sự muốn biết ta chuyện cũ sao?
“Muốn biết, ta cần đánh giá ngươi cường đại đến mức nào, sau đó sẽ cân nhắc bái sư.”
Dù sao tình huống hiện tại là Vũ Động cần hắn, mà Lạc Tinh có bái sư hay không cũng không sao cả.
Suy nghĩ trong chốc lát Vũ Động quyết định nói một lát chuyện cũ của hắn.