Huyền Lục

Chương 498: Đừng đi so với hạng não toàn gân ấy



Cùng thời điểm đó tại ngoại giới, Trác Nhiên cùng chư vị đạo sư nhìn chằm chằm vào Quan Không Cầu, ánh mắt tựa hồ có chút suy tư.

“Nguyên Anh Yêu Vương?”, một vị đạo sư lớn tuổi đột nhiên lên tiếng.

“Không phải chứ? Thượng Dao Thiên Trì khai mở đã lâu, sao chưa từng có tiền lệ nào nhắc đến?”, một vị đạo sư khác đáp lại.

Mai đạo sư ngồi bên bất chợt nghĩ đến chuyện gì đó, nàng nói:

“Cũng không phải không thể, hoặc nói đúng hơn, từ trước đến nay, nó vẫn luôn xảy ra, chỉ là chúng ta không để ý đến thôi”.

Mấy vị đạo sư khác có hơi chút không hiểu, định mở miệng hỏi kỹ càng hơn thì Trác Nhiên đã cắt ngang, hắn gật đầu mỉm cười nói:

“Không sai, xác suất đó có thể xảy ra”.

Đạo sư lớn tuổi lúc đầu nghe thế liền mỉm cười nói:

“Mong đại tiên sinh chỉ giáo”.

Trác Nhiên nhìn lão đạo sư đó một chút rồi cười cười, sau đó hắn quay sang chỗ Mai đạo sư nói:

“Mai đạo sư phát hiện ra trước, vẫn nên để đạo sư nói thì hơn”.

Mai đạo sư có hơi chút ngượng ngùng, lấy tu vi thì nàng nhiều nhất cũng chỉ tầm ngang ngửa với những đạo sư khác thôi, lấy danh tiếng cùng địa vị thì còn thua hẳn một vài vị.

Nàng có nghĩ đến một trường hợp nhưng bản ý trước đó là để Trác Nhiên nói, dù sao uy vọng của hắn cao hơn hẳn nàng, lời của hắn gần như có thể đại diện cho cả Phu Tử, nói ra tự nhiên có thể phục chúng được.

Bất quá nếu Trác Nhiên đã tạo cơ hội cho nàng thì nàng cũng không từ chối, nàng đưa tay lên miệng khụ khụ vài tiếng Bj4Cf rồi đáp:

“Nếu đại tiên sinh đã nói vậy thì ta xin phép”.

Sau đó nàng quay sang những người khác nói tiếp:

“Cách đây mấy năm, tại bí cảnh Bắc Nguyên Vạn Dặm đã phát sinh ra sự kiện đoàn diệt của lục đại thế lực Bắc Nguyên, những người còn sống đều là tu sĩ Ngưng Dịch cảnh cùng đệ tử chân truyền.

Sự kiện đó đã chứng minh mọi tồn tại bên trong bí cảnh đều bị áp chế cảnh giới chân thực khi bí cảnh được mở ra, Lam Thiên Tuyết Tộc khi đó chính là một ví dụ điển hình”.

“Nói như vậy, Nguyên Anh Yêu Vương thực sự tồn tại?”, một người khác nói.

Mai đạo sư gật đầu đáp:

“Thực sự tồn tại, nếu không thì không có cách nào chứng minh được tại sao lại xuất hiện đại thần thông ở đó”.

Các vị đạo sư khác trầm mặc một hồi rất lâu rồi gật nhẹ đầu, biểu lộ đồng lòng với quan điểm này. Dù sao, chính mắt bọn hắn đã nhìn thấy đại thần thông xuất kích rồi nên không thể không thừa nhận được.

Mấu chốt ở đây là có người giết được Nguyên Anh Yêu Vương.

Các vị đạo sư ở đây không ai là kẻ yếu, mặc dù tu vi chỉ mới Kim Đan cảnh nhưng bọn hắn đều là Kim Đan cảnh sở hữu chiến lực mạnh, xem như bị ép về cùng cảnh giới với các thiên kiêu đương thời thì bọn hắn vẫn đủ sức đánh bại thế hệ trẻ này.

Huống hồ Nguyên Anh Yêu Vương bị áp chế xuống nửa bước Kim Đan mà lại còn sử dụng được cả đại thần thông thì ai có thể giết nổi được đây.

“Chuyện này có chút không được phù hợp”, vị đạo sư lớn tuổi kia đưa tay lên vuốt chòm râu của mình rồi nói.

Trác Nhiên đưa mắt sang nhìn lão đạo sư đó một chút rồi cười cười không đáp. Người khác không nắm rõ nội tình nhưng sao hắn lại không biết được.

Ngày hôm đó hắn đã chứng kiến hồng quang từ Tĩnh Tự Phù của Khương Hy tại quán trà kia, tự nhiên có thể nhìn ra ai là người giết Nguyên Anh Yêu Vương.

Thực lực Phù đạo tông sư, căn cơ Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ, tu vi nằm tại đỉnh Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều, à không, có lẽ qua đợt này cũng nên vào Hợp Thập Kiều rồi.

Thủ đoạn ẩn tàng như thế nào thì Trác Nhiên không rõ nhưng hắn biết Khương Hy có thể giết được Nguyên Anh Yêu Vương, hắn sống sót tránh qua được Tam Nhãn Kim Sư tại Nhân Đàn thì làm sao có thể yếu được.

Trác Nhiên bất giác gật nhẹ đầu, nội tâm có chút mong chờ ngày Thượng Dao Thiên Trì kết thúc, lúc đó hắn có thể tự thân xuất hiện trước mặt tiểu thất rồi nói chuyện.

Xem như đắc tội với Thiên Nguyệt Tông ở đằng sau thì cũng phải làm, dù sao lão sư cũng đã nói rồi, gặp chuyện khó tự nhiên có người lo, hắn không cần phải cố kỵ gì cả.

Vừa vặn, hắn cũng không có chút cố kỵ nào.

. . .

. . .

Năm ngày sau.

Thượng Dao Thiên Trì.

Sự kiện Lôi Vũ kia bây giờ đã trở thành chủ đề bàn tán nóng hổi nhất giữa các tu sĩ ở nơi đây, rất nhiều người đã lập đội ngũ để tiến về khu vực chiến trường đã tra soát xem có ra được gì không nhưng đáng tiếc, đều tay không trở về.

Nhưng cũng chính vì không có gì rõ ràng nên có người đã cố tình dựng chuyện lên là có bảo vật xuất thế, từ đó mới xuất động dị tượng Lôi Vũ.

Đối với loại thuyết pháp này, hầu hết rất nhiều người đều tin vào, thậm chí đến các đệ tử của đại thế lực cũng không ngoại lệ.

Những người duy nhất hiểu rõ chân tướng sự việc có lẽ cũng chỉ có mỗi Thư Viện cùng nhóm người Diệp Vân Hy thôi.

Tại thời điểm này, Diệp Vân Hy cùng người của Cửu Tiêu Tông, Man Sơn, Huyền Thủy Am và Đại Nguyệt Hoàng Triều đang tập hợp lại để đánh giết yêu thú đoạt bảo.

Con yêu thú này là một con Yêu Ngư, tu vi thuộc tầng cấp Giả Đan, ứng với cảnh giới của nhân loại là Ngưng Dịch cảnh. Nó sống trong một cái hồ linh tuyền tương đối rộng cùng sâu, như thuyết pháp cũ, nơi nào có yêu thú càng cường đại thì nơi đó tự nhiên có đồ tốt.

Con Yêu Ngư này thủ hộ một loại linh dược tương đối tốt, gọi là Dược Minh Độc Tảo. Dược Minh Độc Tảo có tác dụng giúp cho tu sĩ nâng cao khả năng kháng độc, đề thăng thể chất tự nhiên.

Theo tu vi càng cao, thân thể của tu sĩ đương nhiên sẽ càng mạnh nhưng cùng lúc đó, độc tính trong thiên hạ cũng sẽ phát triển lên, đến lão tổ Nguyên Anh cảnh còn e dè bị độc chết thì những tu sĩ khác không có lý do gì để xem nhẹ độc cả.

Khương Hy thắng được Độc Bộ Tử Điểu cũng là nhờ một phần có độc của Thất Đầu Xà phát tác ra đúng thời điểm đấy nên tốt nhất không được xem nhẹ độc.

Dĩ nhiên, những thế lực này liên thủ lại với nhau cũng không phải chỉ vì tranh một cây Dược Minh Độc Tảo mà rất nhiều Dược Minh Độc Tảo.

Bên dưới đáy hồ ít nhất cũng phải có trên trăm cây, giá trị liên thành không gì sánh được. Lấy số lượng của đội ngũ thì vừa đủ sức mỗi người một cây, số còn lại sẽ chia nhau ra rồi đưa về tông môn.

Đối phương không khó chém giết, chỉ có chút hơi phiền do là môi trường nước thôi nên các thiên kiêu quyết định không ra tay, để cho các đệ tử có cơ hội được ma luyện.

Bắc Liêu Thiên Cương dựa thân mình vào gốc cây, ánh mắt dõi theo về phía hồ để quan sát trận chiến rồi đột nhiên nói:

“Các ngươi nghĩ Khương đạo hữu bây giờ như thế nào rồi?”.

“Độc Bộ Tử Điểu đã chết, không thấy dấu vết tử vong của Khương đạo hữu, vậy thì tự nhiên hắn còn sống thôi”, Ngưu Đại Lực ngáp một tiếng rồi đáp, thanh âm vẫn lớn như cũ.

“Ai lại không biết hắn còn sống, vấn đề là hắn ở đâu?”, Kế Trường Minh lườm Ngưu Đại Lực một chút rồi nói.

Ngưu Đại Lực nhún vai, biểu thị không rõ ràng lắm nhưng ánh mắt của hắn lại mang một chút kính nể khi nhắc đến Khương Hy.

Thực lực của Độc Bộ Tử Điểu thế nào thì chính bọn hắn đã tự mình trải nghiệm, đến hắn cũng chỉ có thể đánh được vài ba chiêu là đã bị đánh văng khỏi chiến trận rồi, hơn nữa tu vi của nó cũng quá vượt trội.

Hắn hoàn toàn không có cửa thắng nếu lựa chọn đơn chiến. Vì vậy chuyện Khương Hy có thể giết được Độc Bộ Tử Điểu cũng đã chứng minh thực lực viễn siêu như thế nào.

Hàn Minh Nguyệt nhìn về phía Diệp Vân Hy một chút rồi mỉm cười nói:

“Diệp cô nương biết được chuyện gì không?”.

Những người khác nghe vậy liền đưa mắt về chỗ nàng, ánh mắt mang theo chút mong chờ. Nói đến thông tin, tự nhiên không thể quên Quan Nhân Các được.

Diệp Vân Hy đáp lại:

“Ta không biết được nhiều, chỉ có thể nói rằng Khương đạo hữu chắc chắn còn sống, hắn không để lộ tung tích tự nhiên muốn bí mật tìm chỗ để trị thương. Dù sao, để giết được một hung thú cấp bậc tiếp cận Kim Đan cảnh như Độc Bộ Tử Điểu thì không thể không bỏ ra đại giới được”.

Nàng xác định được Khương Hy còn sống vốn dựa vào hai nguồn, một nguồn là dựa vào năng lực tra soát vết tích, một nguồn là dựa vào chính đôi mắt nàng.

Ngày hôm đó, nàng đã tận mắt chứng kiến khí vận gia trì lên người Khương Hy, thành thật mà nói, khí vận của hắn nhiều một cách đáng sợ, chí ít so với La Huyền Tử nàng đã gặp thì cao hơn hai thành.

Lượng khí vận nhiều đến mức này thì gần như có thể xưng là khí vận chi tử rồi, tự thân muốn chết cũng chưa chắc chết được chứ đừng nói là bị giết.

Vì vậy, Diệp Vân Hy mới có niềm tin mạnh mẽ về chuyện sinh tử Khương Hy. Bất quá bây giờ nàng lại có chút phiền muộn.

Giao dịch của hắn cùng nàng vốn dĩ còn bốn ngày, thế nhưng trong suốt năm ngày qua hắn lại mất tăm không có chút nhắn nhủ nào.

Nàng hiểu rõ năng lực ẩn tàng của hắn mạnh đến đâu, người có thể trốn được tai mắt của Quan Nhân Các hơn mười năm liền há lại là nhân vật đơn giản.

Xem như có Thiên Nguyệt Tông tiếp tay ở đằng sau thì cao tầng của Quan Nhân Các sao lại không biết được. Nàng không đời nào tin trong các không có người không biết Thiên Nguyệt Tông.

Quan Mộng Hân nghe xong liền trầm tư một chút rồi mỉm cười nói:

“Chỉ cần Khương đạo hữu còn sống là được, dù sao mục đích chung của tất cả chúng ta vẫn là đến Dao Trì, đến đó tự nhiên sẽ gặp lại thôi”.

Những người khác gật đầu đồng thuận, đột nhiên, ánh mắt của bọn hắn có chút hơi đổi nhìn về phía cái hồ đằng kia. Một vài đệ tử tựa hồ đã bắt đầu bị thương do con Yêu Ngư kia bạo nộ rồi.

Ngưu Đại Lực có chút không kiên nhẫn nên liền lắc lắc cổ tay cổ chân một chút rồi lao đến phía trước.

Thân hình của hắn rất lớn, trọng lượng đương nhiên không nhỏ, từ đó tốc độ của hắn sẽ có hơi chút chậm chạp nhưng có các đệ tử khác câu giờ ngăn không cho Yêu Ngư về hồ là đủ để hắn tiến đến rồi.

Trong tay Ngưu Đại Lực xuất hiện một cây đại chùy, bên ngoài không có bất cứ họa tiết hay chạm trổ tinh xảo nào cả, bề mặt chỉ có một mặt thuần túy được mài nhẵn như thế thôi.

Hắn rống lên một tiếng rồi vượt lên trước vung chùy vào con Yêu Ngư kia, một luồng sóng chấn kinh khủng lập tức tỏa ra xung quanh tạo thành một cơn gió mạnh đẩy những người khác lùi ra sau.

Yêu Ngư trào ra một ngụm máu lớn rồi văng thẳng lên trên bờ, nó giãy giụa đầy đau đớn như muốn trở về hồ nước kia thì một bóng đen bất ngờ phủ lên trên người nó.

Ngưu Đại Lực rơi từ trên trời xuống, một chùy nữa lại đánh ra, một luồng đại thế đột nhiên ép thẳng xuống, tựa như trọng trường ý cảnh của Lục Thần Du.

Lấy Yêu Ngư làm trung tâm, từng đường nứt dần dần xuất hiện ở trên mặt đất. Một chùy nữa của Ngưu Đại Lực lại đánh xuống.

Oanh!

Mặt đất rung chuyển, thân hình của Yêu Ngư bị đánh vào bên trong một cái hố sâu, khói bụi tuôn ra bên ngoài nhiều vô kể.

Ẩn ở trong đó là một bóng đen bước ra ngoài, trên vai vác cây đại chùy, sắc mặt niềm nở, miệng cười khoái trá, thanh âm lớn không cách nào ngăn chặn nổi, không phải Ngưu Đại Lực thì còn ai.

Chúng đệ tử đến từ Man Sơn lấy Ngưu Đại Lực làm kiêu ngạo, hắn có thể cường thế nghiền ép Yêu Ngư chỉ trong hai chiêu tự nhiên khiến cho toàn tường trầm trồ không thôi.

“Ngưu sư thúc uy vũ!”.

“Ngưu sư thúc vô địch!”.

“Ha ha ha . . .”, tiếng cười của Ngưu Đại Lực mỗi lúc một lớn hơn, tựa hồ rất hưởng thụ không khí như thế này.

Quan Mộng Hân ở xa nhìn thấy cảnh này liền lắc đầu ngán ngẩm, ba người Bắc Liêu Thiên Cương cùng Hàn Minh Nguyệt cũng không ngoại lệ.

Bản ý của bọn hắn là để cho chúng đệ tử rèn luyện mà đột nhiên cái tên này lại ra tay xuất thủ thì biết nói sao đây bây giờ.

Mấy tên cận vệ của Hàn Minh Nguyệt tức tốc trở lại quỳ xuống trước mặt nàng rồi vội vàng nói:

“Thuộc hạ không thể hoàn thành nhiệm vụ, mong công chúa xử phạt”.

Hàn Minh Nguyệt phất tay không để ý, nàng nói:

“Các ngươi đừng đi so với hạng não toàn gân ấy, làm tốt bổn phận của mình là được rồi”.

Nghe vậy, đám cận vệ liền lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, bọn hắn nhanh chóng dập đầu đáp:

“Tạ ơn công chúa!”.

. . .

. . .

PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!

Tác cảm ơn!

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.