Ma Pháp Sư

Chương 12: Manh mối



Vị cảnh sát kia nhìn thấy Giang Mộc như vậy cũng chỉ là vỗ vai Giang Mộc hai cái sau đó cũng nói ra.

" Tiểu tử, chúng ta cũng sẽ cố gắng hết sức a."

Giang Mộc nghe thấy mấy lời này cũng là khách sáo nói mấy lời cảm tạ một cái sau đó nhìn thấy từ trong sở cảnh sát nhanh chóng phi ra mấy cái xe tuần tra, Giang Mộc cũng là trực tiếp đi trở về men theo đường từ trường học chạy trở về tìm kiếm lấy dấu vết của Thanh Hàn.

Chỉ là Giang Mộc đi đi về về con đường kia hơn nửa tiếng đồng hồ nhưng lại không có bất kì đầu mối nào.

" Nha đầu kia sẽ đi đâu a. Ở trường nàng đều rất ít cùng bạn bè chơi đùa. Chẳng lẽ nha đầu kia b·ị b·ắt cóc rồi a."

Giang Mộc lúc này tựa như là con ruồi không đầu đi vòng vòng ngoài đường tối. Lại trôi qua thêm 15 phút, Giang Mộc rốt cuộc cũng là từ trong một mớ r·ối l·oạn suy nghĩ hồi thần. Mà lúc này Giang Mộc cũng không biết mình thế mà đi tới một khu phố lạ lẫm lại có phần hoang vu, yên ắng.

" Ta đây là đi lạc rồi!"

Vừa nói thầm, Giang Mộc lại là cố gắng tìm kiếm lấy mấy điểm quen thuộc trong trí nhớ của mình. Bất quá lần này Giang Mộc là triệt để đi lạc không có bất kì trí nhớ quen thuộc về cái góc phố này.

Đang lúc Giang Mộc muốn hướng về một vài nhà dân gần đấy hỏi thăm thì một tiếng hét thê thảm bỗng nhiên vang lên từ trong một con ngõ nhỏ gần đấy.

Thiên Phàm nghe thấy tiếng kêu này ban đầu cũng không tính để tâm tới. Bất quá lại nghĩ tới Thanh Hàn cũng rất có thể b·ị b·ắt cóc, cho nên Giang Mộc cũng là men theo con ngõ nhỏ kia tìm tới đầu nguồn của tiếng kêu để xem thực sự là chuyện gì.

Chỉ chốc lát, Giang Mộc liền đã đi tới một cái ngã ba đen tối, chứa đầy rác cùng phế liệu. Mà lúc này Giang Mộc nhìn thấy bên trong ngách phải của ngã ba bên trong con ngõ nhỏ này đang đứng lấy ba tên cao gầy nam nhân.



Bọn hắn lúc này đang cùng nhau đem lấy một cô gái đã b·ất t·ỉnh đi bỏ vào trong một cái bao lớn. Giang Mộc bởi vì không để ba tên nam nhân kia nhìn thấy cũng là nép mình vào vài cái thùng rác gần đấy nghe lén lấy bọn người kia đây là đang muốn làm gì.

" Đại ca, chúng ta còn phải bắt thêm bao nhiêu người nữa mới đủ a."

Một tên dáng vẻ hơi thấp hơn hai người còn lại hướng về tên nam nhân cao nhất nói ra . Lúc này người cao thứ nhì trực tiếp cho tên nam nhân vừa mới nói một cái gõ đầu nói.

" Ngươi không nói cũng không ai chê ngươi câm a. Chúng ta chỉ là nhận tiền người thay người tiêu tai mà thôi. Hơn nữa chuyện này không được để cho người thứ tư biết. "

" Nếu không chúng ta tiền không lấy được là còn nhẹ. Mà nặng nhất chính là mạng của chúng ta cũng không còn a."

Tên nam nhân đầu tiên nói ra nghe thấy lão nhị của mình nói liền là xấu hổ gãi gãi đầu một cái. Mà làm lão đại của ba người thì người cao nhất lại là hừ hừ nói.

" Mau mau thu dọn cho xong, lát nữa chúng ta phải bắt thêm hai người mới đủ chỉ tiêu a."

Giang Mộc lúc này mới rõ ràng thì ra nhóm người này đang thực hiện b·ắt c·óc người. Mà nhóm người này cũng không phải là bắt lấy một người mà là có cả chỉ tiêu cùng phía trên.

Kết hợp thêm ngày hôm nay Thanh Hàn lại m·ất t·ích bí ẩn làm cho Giang Mộc liên tưởng đến sự m·ất t·ích của nàng cùng đám người này chắc chắn sẽ có quan hệ.



Đương lúc Giang Mộc muốn tiếp tục ẩn núp đi theo ba tên này thì bỗng chốc lão tam của nhóm người này bỗng dưng hơi hơi dừng lại nói ra .

" Lão đại ta mắc tiểu. Ngươi chờ ta một chút để đi giải quyết a."

Tên cầm đầu nghe vậy cũng là hừ hừ nhỏ một tiếng sau đó phất tay ra hiệu cho tiểu đệ của hắn đi giải quyết chuyện của hắn. Tên tiểu đệ kia nghe vậy vẻ mặt lộ ra vẻ giải thoát nhanh chóng hướng về cái góc mà Giang Mộc ẩn núp đi qua. Giang Mộc lúc này nhìn thấy tên b·ắt c·óc đang tiến tới trái tim không khỏi đập rộn đi lên.

Giang Mộc cũng chưa bao giờ rơi vào tình huống như thế này cho nên cũng không có quá nhiều kinh nghiệm đi xử lý. Bất quá thời gian lúc này rất gấp, cho nên Giang Mộc cũng theo bản năng giảm nhẹ nhịp điệu hô hấp cùng với dùng tay mò lấy một chai thủy tinh vỡ ngang làm v·ũ k·hí tự vệ. Tên tiểu đệ kia lúc này cũng là đi tới thùng rác chắn trước mặt Giang Mộc, bất quá làm Giang Mộc mừng rỡ đó là tên tiểu đệ kia chỉ là dừng cách Giang Mộc có nửa mét.

Giang Mộc cùng tên tiểu đệ cách nhau đúng một cái thùng rác nhỏ, lúc này Giang Mộc càng thận trọng trực tiếp ngưng thở quan sát tình hình. Mà tên tiểu đệ kia cũng là trực tiếp đứng ở chỗ đó vạch quần trực tiếp x·ả l·ũ. Tiếng róc rách chảy mạnh cùng với mùi tanh khai trực tiếp bốc lên mũi của Giang Mộc. Chỉ là dù cho Giang Mộc nín thở nhưng mùi khai của " n·ước l·ũ " vẫn là trực tiếp xông vào mũi của Giang Mộc khiến cho Giang Mộc gần như muốn động đậy.

"Con bà nó, lão tử nhịn, cái này cũng chỉ là nước tiểu mà thôi ta vẫn có thể nhịn được."

Giang Mộc lúc này tự mặc niệm lấy trấn an bản thân kèm theo đem tổ tông của tên tiểu đệ này cho hỏi thăm một trăm lần. Rốt cuộc buổi t·ra t·ấn tinh thần của Giang mộc cuối cùng cũng kết thúc. Mà tên tiểu đệ kia cũng là trực tiếp đá đá gót chân vài cái sau đó cũng là chạy về cùng lão đại của hắn tiếp tục khuâng vác lên bao vải bao bọc lấy cô gái vừa mới bị bọn hắn đánh ngất.

Giang Mộc lúc này cũng là chờ đợi cho tới khi bọn hắn đi khuất bóng sau một cái ngách nhỏ, đợi đến lúc này Giang Mộc cũng trực tiếp nhỏ nhẹ bám đuôi đám người kia. Chỉ là Giang Mộc khi nhìn thấy ba người này lúc thì bọn hắn cũng đã leo lên hai chiếc xe nhỏ trực tiếp theo đường lớn phóng đi. Giang Mộc nhìn thấy thế cũng là cảm thấy bất lực một hồi.

Thế là Giang Mộc mới đưa mắt nhìn một hồi xung quanh tìm kiếm lấy phương tiện di chuyển, rất nhanh Giang Mộc liền nhìn thấy một cái xe gắn máy được người chủ phủ sau một cái tấm bạc đặt gần trong một cái góc nhỏ. Giang Mộc thấy thế cũng là tại trong lòng không ngừng tự nhủ.

" Thật xin lỗi, ta có chút việc gấp mượn cái xe này, dùng xong ta nhất định sẽ trả lại."

Nói rồi nói, Giang Mộc rón rén đi tới vj trí chiếc xe, sau một hồi kiểm tra nhanh thì Giang Mộc mới phát hiện chủ nhân của chiếc xe này thế mà lại không có khóa cổ, chỉ là chìa khóa cũng không có ở trên xe mà thôi. Thế là Giang Mộc cũng là lần đầu tiên lợi dụng kiến thức lấy được từ trong thư viện nhanh chóng mở ra vỏ xe sau đó lại lấy ra hai đầu dây đề kéo ra, sau khi thực hiện một loạt thao tác lấy điện từ buri. Cuối cùng Giang Mộc cũng thành công khởi động xe máy.



Sau đó Giang Mộc liền trực tiếp ngồi lên xe máy, hắn dựa theo kiến thức mơ màng dặm số tăng ga trực tiếp lảo đảo phóng về phía trước. Giang Mộc mất một lúc lâu mới có thể ổn định lại lái xe bám theo đám người kia. Tuy là Giang Mộc đi sau đám người kia một lúc, bất quá may mắn thay cho Giang Mộc đó là bánh xe của bọn người kia là đậu ở gần vũng nước. Cho nên khi bọn hắn phóng đi vẫn để lại một vệt nhỏ nước trên mặt đường.

Bất quá vết nước này cũng rất mờ nhạt hơn nữa càng chạy nhanh cùng xa thì cơ hội mà Giang Mộc có thể bám theo đám người đó càng nhỏ. Cũn đúng như Giang Mộc lo lắng, Giang Mộc chỉ bám theo được hơn 500 mét thì vệt nước đã hoàn toàn bốc hơi. Mà vị trí dấu tích biến mất lại là nằm ngay một cái ngã ba.

" C·hết tiệt, làm sao bây giờ. Đây có lẽ là đầu mối có liên quan tới Thanh Hàn a, không được, ta không thể bỏ cuộc. Có thể có vài thứ ta còn bỏ qua a."

Nghĩ tới đây, Giang Mộc lại đưa mắt chú ý lấy mặt đường nhựa một lúc, đúng lúc này một ít mùi hương mang theo vị huyết tanh bỗng chốc thoang thoảng qua mũi của Giang Mộc.

" Di, đây là mùi máu."

Vừa nói, Giang Mộc đã là chú ý lấy một cái đốm nhỏ màu đỏ ở nhánh bên phải của ngã ba. Thấy thế, Giang Mộc trực tiếp xuống xe rồi đi tới vị trí kia. Khi Giang Mộc ngồi xổm xuống kiểm tra mới phát hiện đốm nhỏ màu đỏ này thực sự là máu a. Vừa nghĩ tới đây, Giang Mộc liền nhớ tới nữ tử nằm trong bao tải kia lúc b·ị b·ắt đã b·ị đ·ánh vào đây dẫn đến b·ất t·ỉnh. Mà lúc đó Giang Mộc cũng là nhìn thấy trên trán nàng cũng chảy xuống một dòng máu nhỏ.

"Thật là trời đang giúp ta a. Đây là máu của cô gái kia, máu này vẫn còn chưa có đông đặc chứng tỏ bọn người kia cũng chưa có rời đi quá xa."

Suy nghĩ tới đây, Giang Mộc trực tiếp chạy trở về cưỡi lấy xe máy trực tiếp rẽ phải chạy chầm chầm tiếp tục tìm kiếm lấy v·ết m·áu tiếp theo. Giang Mộc cần mẫn đi theo từng v·ết m·áu nhỏ, sau hơn 10 phút, Giang Mộc cuối cùng mới phát hiện mình bất tri bất giác đi đến một cái nhà máy bỏ hoang ven dòng sông Cái. Mà ở xa xa Giang Mộc cũng nhìn thấy hai cái xe máy của bọn người b·ắt c·óc kia đang dựng lấy ở một góc.

" Hình như bọn người kia đã tiến vào bên trong nhà máy. Đúng rồi, ban nãy bọn hắn có nói là bắt người giao cho một nhóm người nào đó. Chắc chỗ này là chỗ tập kết rồi a. Không được, nếu đã như vậy thì một mình ta cũng không đủ sức đối phó chuyện này."

Suy nghĩ một cái, Giang Mộc cũng là trực tiếp đem xe máy ẩn nấp đi. Sau đó trực tiếp lấy ra điện thoại trắng đen của mình liên hệ với vị thúc thúc cảnh sát ban nãy.

" ALo, là ai vậy. Ta bây giờ đang làm nhiệm vụ, nếu không có việc gì khác gấp gáp xin hãy gọi lại sau!"

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.