Ma Pháp Sư

Chương 17: Trước khi mở màn



Giang Mộc nghe Thanh Hàn nói như thế cũng là lộ ra vẻ đăm chiêu một cái, sau đó cũng là lắc lắc đầu nói.

" Ta cũng không có chú ý tới bất kì hệ ma pháp nào. Tuy là nhiều người đều hướng tới những hệ ma pháp hiếm hoi làm mục tiêu. Thế nhưng ta luôn nghĩ rằng không phải ma pháp sư mạnh lên là nhờ hệ ma pháp mà là ma pháp sư như thế nào đào móc hệ ma pháp đó biến nó thành một cái hệ ma pháp mạnh."

Giang Mộc nói nói lại nhìn thấy Thanh Hàn có vẻ ngờ ệch không hiểu cũng là nói tiếp.

" Để ta cho ngươi cái ví dụ a, ngươi cứ tưởng tượng ma pháp chính là một thanh kiếm, ma ma pháp sư lại là người cầm kiếm. Thanh kiếm có thể chỉ có một hay một vài loại nhất định. Nhưng người cầm kiếm lại là vô số kiểu, mỗi một người cần kiếm dựa vào bản thân năng lực cùng khả năng sáng tạo có thể tạo ra nhiều loại kiếm pháp khác nhau."

" Trong số đó, chỉ người nổi trội nhất mới có thể đem kiếm pháp cùng kiếm của mình vang danh hậu thế. Cứ như vậy so ra thì ma pháp cùng kiếm tuy là hai phạm trù khác nhau nhưng đều tuân thủ một cái quy tắc chung. ''

Nghe Giang Mộc dựa theo cảm nghĩ của mình phân tích ra như vậy, Thanh Hàn cũng là cái hiểu cái không gật gật lấy đầu đồng tình cho qua. Sau đó nàng đối với Giang Mộc cho một cái ngón cái nói ra.

" Ta nghe lão sư của ta nói muốn ở trên con đường ma pháp đi xa thì ma pháp sư phải trước tiên hiểu rõ bản thân sau đó là ma pháp mới có thể đi xa trên con đường này. Mà nghe ngươi vừa nãy nói như vậy ta nghĩ ngươi chọn trở thành ma pháp cũng đúng a, nói không chừng năm đến mười năm sau ta lại nghe thấy một cái đại năng tên Giang Mộc thì sao a?"

Giang Mộc nghe vậy cũng chỉ là cười cười khua khua tay nói.

" Cái này là ta chỉ từ trong sách đọc tới mà thôi, cũng không tính là hiểu cùng không hiểu. Ngoài ra ta chỉ hi vọng ở trên con đường ma pháp sư có thể bình ổn phát triển xuống tới a. Còn như cái gì đại năng, đại nhân vật cũng là chờ cơ hội tới đi a."

Thanh Hàn nghe vậy cũng là hì hì cười một tiếng sau đó lại đổi chủ đề nói tới.



" Ừm lần này khảo hạch ta nghe nói lớp của ta Đường Y, lớp của ngươi Lục Hiên cùng cái tên Vân Phàm ở lớp 3 là có cơ hội giành lấy những thành tích tốt a. Tựa như là mấy năm trước khảo hạch vậy, tất cả học sinh xuất thân từ ba gia tộc này không nhiều thì ít cũng có cơ hội được Phù Hoa học viện mời lấy."

Giang Mộc nghe vậy cũng là nhếch môi một cái cười cợt nói.

" Ai bảo bọn hắn có một cái gia cảnh mạnh đâu a. Ta nếu như có như vậy một cái gia đình tất nhiên là có thể trước người khác một bậc làm quen với ma pháp rồi a."

Thanh Hàn nghe vậy thì là một mặt hướng tới mỉm cười nói.

" Ta cũng vậy a, chỉ là ta cũng không cần cái gì ma pháp với lại không ma pháp. Cái ta duy nhất cần chính là có đủ tiền sống sung túc qua ngày là đủ a."

Giang Mộc nghe vậy cũng là bật cười một cái búng trán Thanh Hàn một cái nói ra.

" Bằng không ngươi đi tỏ tình với Lục Hiên hoặc Vân Phàm đi. Nếu như ngươi làm dâu Lục Gia hoặc Vân gia thì chắc có lẽ sẽ có một cái cuộc sống sung túc a."

Thanh Hàn nghe vậy cũng là bĩu môi hừ hừ nói.

" Ngươi thích ngươi đi mà lấy, bổn cô nương còn chưa hưởng thụ thanh xuân đâu, mắc cớ gì phải lao vào cái cuộc sống hôn nhân mệt mỏi kia. Với lại ngươi nghĩ ta mà có thể lọt vào mắt xanh của mấy cái gia tộc lớn kia sao. Ngươi cũng là quá ngây thơ rồi đi."

Giang Mộc cùng Thanh Hàn một đường đùa giỡn mau chóng hướng về phía sân vận động của thị trấn Diên Khánh. Bời vì cuộc khảo sát sẽ được diễn ra ở đó. Theo như thường năm thì tất cả học sinh muốn thức tỉnh trở thành ma pháp sư đều là quy tụ về đó. Đợi cho đến khi thông qua khảo hạch thì một số vị lão sư đại diện cho một số học viện sẽ trước tiên hướng về học sinh nổi bật chiêu mời.



Sau khi bọn họ lựa xong người thì những học sinh còn lại mới có quyền đăng ký lựa chọn lấy ma pháp học viện mà bọn họ yêu thích. Mà những học viện kia tuyển lấy học sinh cũng là có chỉ tiêu. Chỉ khi học viện còn thiếu học viên thì bọn họ mới tiếp tục xét tuyển. Nếu như số lượng học viên đăng kí vào một cái viện quá nhiều thì Học viện chỉ là xét đủ chỉ tiêu sau đó trực tiếp đánh rớt phần còn lại.

Những người còn lại lúc này phải nhanh chóng đi ứng tuyển vào học viện khác. Bất quá các học viện đều là có liên kết với nhau cho nên là số lượng học viên dư ra rất nhanh sẽ bị chia cắt hết. Ở Diên Khánh cũng chỉ có hai cái học viện, một cái là Đông Giang cùng một cái khác là Tây Giang. Cả hai học viện địa phận đều nằm ở hai bên dòng sông Cái đem cả cái thị trấn Diên Khánh cho chia cắt ra mỗi người một nữa với ranh giới là con sông cái.

Ngoài ra cũng sẽ có lão sư tới từ các thị trấn bên cạnh gia nhập cuộc chọn tuyển nhằm giành lấy học sinh ưu tú. Còn như là học viện đến từ thành phố thì bọn hắn có tới hay không tham dự đều là ẩn số, bởi vì hằng năm vào cái ngày này có rất nhiều tỉnh thành tổ chức lấy khảo hạch cho nên chuyên thiếu nhân lực là tất nhiên.

Rất nhanh, xe buýt đã đưa Giang Mộc cùng Thanh Hàn đi đến bến xe buýt gần với sân vận động của thị trấn. Giang Mộc cùng Thanh Hàn nhanh chóng xuống xe, sau đó cả hai người liền đi bộ đoạn đường còn lại hướng về phía sân vận động. Dù cho Giang Mộc đã đi sớm nhất có thể, chỉ là càng lúc đi đến gần sân vận động thì dòng người đổ về đây càng nhiều. Học sinh là số ít, ngược lại là người dân tò mò tới xem mới là đông nhất.

Sau một hồi bon chen, Giang Mộc cùng Thanh Hàn đã đi tới bên trong phạm vi sân vận động. Sân vận động Diên Khánh cũng không tính là lớn chỉ có thể chứa gần một vạn người mà thôi. Lúc này Giang Mộc đã nhìn thấy vị trí tập hợp của trường học của bọn hắn thế là liền hướng Thanh Hàn nói.

" Tiểu hàn, hiện tại vẫn còn thưa người ngươi liền chọn lấy một cái vị trí thoải mái đi a. Ta bây giờ phải đi tới đội ngũ tập hợp rồi a."

Thanh Hàn nghe thấy thế mới đưa mắt nhìn quanh một vòng trên khán đài sau đó trực tiếp chọn lấy một cái vị trí trống gần với sân khấu nhất rồi liền phóng đi. Mà Giang Mộc cũng là không nhanh không chậm hướng về phía vị trí tập trung. Vốn dĩ trường của hắn học sinh đăng kí khảo hạch nhập pháp đều rất nhiều, hầu như là 99 phần trăm. Bất quá đi được đến đây chỉ có khoảng 80 phần trăm mà thôi.

Mà phần còn lại không tới được đó là bị rớt ở cuộc thi văn hóa ngày hôm qua. Rất nhanh Giang Mộc ở trong đám người đã thấy được một đạo thân ảnh quen thuộc đó là Nhâm Chính.



" Tiểu tử, ngày hôm nay ngươi cũng là tới rất sớm a, làm sao có hồi hộp hay không?"

Nhâm Chính bị Giang Mộc từ đằng sau đi tới vỗ vai hỏi thăm cũng không khỏi giật mình một cái. Sau khi quay đầu nhìn thấy là Giang Mộc thân ảnh cũng là hì hì cười ngây ngô nói.

" A là tiểu mộc tử, ta còn tưởng ngươi đến sớm hơn ta a, làm ta nãy giờ tìm kiếm cũng không thấy."

Giang Mộc nghe vậy cũng là mỉm cười tiến tới bên cạnh Nhâm Chính nói.

" Ừm, ta cũng vừa mới tới mà thôi, thế nào, ngươi tới sớm như vậy có hay không để ý lấy vị cô nương nào rồi a?"

Nhâm Chính nghe thế thì một bộ móc ráy mũi chỉ về ở trên sân khấu mấy cái bục đá khác biệt nói.

" Giang Mộc, ngươi nhìn mấy cái cột đá màu bạc kia a, ta hỏi qua rồi nó chính là đá dẫn linh a. Còn cái bục để mấy tảng đá trong suốt kia chính là đá dẫn pháp a."

" Dựa vào hai cái tên ngươi cũng biết rồi a, đá dẫn linh có thể giúp chúng ta kích phát ra tinh thần lực đang ngủ yên, còn như đá dẫn pháp lại là giúp chúng ta nâng cao độ cảm ứng với ma pháp trong môi trường xung quanh."

Giang Mộc dựa theo lời nói của Nhâm Chính mới đưa mắt nhìn về phía ở trên sân khấu hơn năm mươi khối thạch đầu kia. Theo ánh mắt Giang Mộc hiện giờ đều cảm thấy mấy khỏa thạch đầu này đều không có gì quá nổi bật. Nếu như để Giang trong ngày thường nhìn thấy nó cũng chỉ xem là một tảng đá hơi đẹp một chút mà thôi.

Nhâm Chính nhìn thấy Giang Mộc chỉ ngắm ngía mấy tảng đá kia một lúc sau đó cũng là mất hứng thú cũng là liền ba hoa nói tiếp.

" Tiểu Mộc tử ta cho ngươi biết một cái tin a, lần này giá·m s·át cuộc khảo hạch này có một cái lão sư từ Phù Hoa học viện cùng Cảnh Long học viện tới quan sát a. À đúng rồi lão sư tới từ Phù Hoa học viện hình như cùng cái tiểu tử Lục Hiên kia cùng một họ a. Ta nghi ngờ bọn hắn rất có thể là Lục Gia chủ gia người a."

" Còn người lão sư từ cảnh long học viện kia thì rất bí ẩn ta cũng không có nghe được danh tính. Bất qua năm nay xuất hiện ở học viện chúng ta vậy mà có cả hai vị lão sư đại diện cho hai đại học viện của thành phố tới cũng thật là quá bất ngờ a."

Giang Mộc nghe vậy cũng là cảm thấy bất ngờ một ít xong cũng không có mấy để tâm bởi vì Giang Mộc rất có tự mình hiểu lấy mình. Hắn cũng không phải cái gì đại gia tộc, càng là chưa từng mơ ước mình là cái gì thiên tài xuất chúng song hệ hay là trời ban thiên chúc cả. Vì vậy lần này Giang Mộc chỉ mong là có thể được Đông Giang hoặc là Tây Giang học viện chiêu thu mà thôi.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.