Ma Pháp Sư

Chương 19: Đánh Liều



Nhâm Chính nghe vậy chỉ là hai tắp chắp trước ngực không ngừng vái lạy tứ phương nhỏ giọng nói.

" Tổ tiên trên trời có linh cầu người có thể phù hộ độ trì cho tôn tử thuận lợi trở thành ma pháp sư a...."

Mà thiếu nữ kia sau khi quan sát vòng thứ nhất khảo hạch cũng đã kết thúc liền là cho một vài người ghi chép đi lên ghi chép tên tuổi của học viên đi qua khảo hạch.

Rất nhanh, nàng lại từng đợt, từng đợt đọc lên từng tốp học viên đi lên khảo hạch. Thời gian thoắt một cái đã trôi qua hơn 1 tiếng đồng hồ. Mỗi một đợt học viên đi lên khảo hạch đều tốn khoảng 25 phút đồng hồ.

Mà trong khu vực tập hợp nhân số cũng đã vơi đi 1 phần 3 số lượng. Làm Giang Mộc hơi ngạc nhiên đó là đợt vừa rồi chính là Nhâm Chính đi lên khảo hạch.

Giang Mộc cũng không biết là cái tên nhóc kia cầu khấn có hiệu quả mà khi Nhâm Chính vừa bước vào khảo hạch liền trực tiếp dẫn lấy Dẫn Linh thạch phát sáng. Mà lại ánh sáng của Nhâm Chính so với những tên học viên khi trước còn mạnh mẽ hơn một ít.

Lúc này Nhâm Chính cũng là hề hề kiêu ngạo đi xuống ngông nghênh đứng ở trước mặt Giang Mộc khoa tay nói ra.

" Ha ha tiểu mộc. Ta rốt cuộc có cơ hội trở thành ma pháp sư rồi. Ngươi yên tâm, nếu như ngươi không thể trở thành ma pháp sư thì sau này ta chắc chắn sẽ bảo kê cho ngươi a. Nếu như có người bắt nạt ngươi cứ nói với ta."

Giang Mộc nghe vậy cũng là khinh bỉ lườm Nhâm Chính một cái. Sau đó cũng là hừ hừ nói.

" Con bà ngươi, ta còn chưa có đi lên khảo hạch đâu ngươi đã trù ta. Ngươi hiện tại có phải hay không nghĩ mình sẽ trở thành ma pháp sư là đem ta không bỏ vào mắt rồi."

" Được, được, xem như ta mắt đui mắt mù nhận ngươi người bạn này rồi a."

Nhâm Chính nghe thấy Giang Mộc giả vờ hờn dỗi như thế liền là không dám đùa giỡn đi lên nữa. Hai tay ôm lấy đùi của Giang Mộc nói.

" Lão đại, ta ta chỉ là đùa mà thôi. Ngươi cũng là biết tính ta mà. Thật là chỉ đùa thôi a."

Giang Mộc nghe thấy như vậy chỉ là hất chân một cái đem Nhâm Chính hất ra nói tiếp.

" Ngươi cũng mau đứng lên đi, còn có bao nhiêu người ở đây a. Đừng để người khác hiểu lầm a."



Nhâm Chính nghe vậy cũng là tựa như chưa có gì xảy ra phủi phủi mông vài cái đứng lên bên cạnh Giang Mộc nói.

" Tiểu Mộc, tiếp theo có lẽ là phần còn lại của lớp chúng ta đi lên khảo hạch a. Ngươi nhưng có hay không tự tin a."

Giang Mộc nghe vậy hai mắt loé lên vẻ kiên định nói.

" Tự tin là có, chỉ là chuyện này đều phải coi vận khí cùng thiên ý. Nếu như không có duyên phận thì có cưỡng ép cũng không được."

Mà lời Giang Mộc vừa kết thúc thì thiếu nữ kia lại một lần nữa đọc lấy từng cái tên tiếp theo đi lên khảo hạch. Rất nhanh Giang Mộc đã nghe thấy tên của mình vang lên, mà một bên khác Lục Hiên đang đứng cùng đám đồng bạn hắn cũng nghe thấy tên của mình.

Thế là hai người tựa như là có cảm ứng hơi đưa mắt nhìn nhau một cái. Giang Mộc cũng chỉ là nhìn một cái rồi cũng không nói thêm gì. Ngược lại Lục Hiên lại là hướng phía sân khấu khảo hạch.

Cũng không biết là vô tình hay là cố ý mà Lục Hiên khi đi ngang qua Giang Mộc cũng là mở miệng nói nhỏ chỉ hai người Giang Mộc cùng chính hắn nghe.

" Hừ, Giang Mộc, ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy giữa ta cùng ngươi chênh lệch to lớn đến mức nào a. À đúng rồi, rất có thể như lời ngươi nói lúc trước. Ở giữa ta cùng ngươi sau này cũng chỉ là người của hai thế giới a."

Nói xong câu nói này Lục Hiên mang theo tràn đầy phấn chấn, tự tin cùng kiêu ngạo tựa như một đầu lão hổ sắp xuất chuồng hướng về phía sân khấu khảo hạch đi tới.

Giang Mộc cũng là đứng tại chỗ nhấm nuốt lấy lời nói của Lục Hiên. Sau đó trong cơ thể nhiệt huyết của thanh niên tranh đua đều được kích phát đi lên. Giang Mộc lúc này giương mắt nhìn lấy Lục Hiên thân ảnh cũng thầm nhũ nói.

" Hừ, ma pháp sư con đường cũng không hẳn có một cái gia tộc tốt là có thể thuận lợi phát triển a. Nếu như ta có thể trở thành ma pháp sư. Tới lúc đó ta sẽ cho ngươi biết cái gì chính là nhân định thắng thiên a."

Sau đó mang theo tràn đầy ý chí chiến đấu Giang Mộc nhanh chóng theo dòng người đi lên trên sân khấu khảo hạch. Giang Mộc lúc này ở khoảng cách gần mới cảm nhận được Dẫn Linh thạch ẩn ẩn tản ra từng đợt nhu hoà sóng tinh thần đem Giang Mộc trạng thái bất tri bất giác biến đến cực kì thoải mái.

Mà Giang Mộc cùng đám người khác sau khi được các nhân viên khác hướng dẫn qua cũng chuẩn bị thực hiện quy trình Giác Linh. Vị thiếu nữ kia nhìn thấy tất cả người tham gia đều đã sẵn sàng cũng là mỉm cười hô to hai tiếng " Bắt Đầu".



Cũng là ngay lúc này, khi mà bốn vị nhân viên tinh thần hệ ma pháp sư kia cùng Giang Mộc đám người cũng chưa có chuẩn bị thì tại giữa đám người liền chiếu xạ ra một loạt quang mang màu trắng cùng lam nhạt.

Mà ngồi ở phía trên sân khấu vị trí chủ vị năm người thị trưởng cũng là trực tiếp ngốc trệ một cái. Cuối cùng là Lục Khánh trực tiếp ha hả cười to.

" Tốt, tốt, tốt. Lục chất tử thế mà lại có tinh thần lực tới mức này cũng thật là quá tốt a. Dương thị trưởng, người này Phù Hoa học viện chúng ta sẽ nhận lấy người cũng không có ý kiến a. "

Lục Khánh trực tiếp không đem hai vị viện trưởng còn lại của Diên Khánh cùng Chu Liêm trực tiếp hướng về Dương Sỹ Hồng ra lời chiêu thu người. Mà Dương Sỹ Hồng cũng là biết rõ Lục Hiên cùng Lục Khánh là cùng một cái gia tộc cũng là lộ ra vẻ vui mừng chúc mừng lấy.

" Lục Hiên tiểu tử kia cũng là Lục Gia người, hơn nữa nếu như Lục Huynh đại diện Phù Hoa học viện tuyển lấy học viên thì Lục Huynh tất nhiên có thể tuyển lấy người rồi a ."

" Lần này Lục Gia thật đúng là ra một cái tiểu thiên tài rồi a ."

Dương Sỹ Hồng cũng là giảo hoạt không có nói quá cũng không có nói kém. Chỉ có đưa Lục Hiên xếp vào hàng tiểu thiên tài. Bởi vì hắn biết dựa vào tinh thần lực mà tính thì ở Lục Gia cùng Phù Hoa học viện có thể sáng ngang Lục Hiên chắc chắn là có.

Còn muốn như được xếp vào chân chính thiên tài còn cần xem ở mặt ma pháp hệ cùng Thiên phú nữa. Mà Lục Khánh cũng là ở trong lòng rõ ràng điều này cũng không có đâm chọt đi ra chỉ có khách sáo cảm tạ một cái.

Mà Lục Hiên lúc này cả người quần áo cùng tóc tai đều đang bị từng đợt từng đợt tinh thần lực thổi bay đem hắn tôn lên tựa như một cái nhân vật chính .

Giang Mộc cũng như các học viên khác nhìn lấy cảnh này, sau một lúc bất ngờ cũng là cắn răng một cái sau đó trực tiếp đặt tay ở trên dẫn linh thạch mong muốn thức tỉnh linh hồn.

Bốn vị ma pháp sư kia lúc này cũng trực tiếp phóng thích năng lượng tinh thần kích thích lấy từng tên học viên não hải. Giang Mộc lúc này cũng là hai tay đặt trên dẫn linh thạch.

Ngay khi lòng bàn tay Giang Mộc chạm vào tảng đá. Giang Mộc liền cảm thấy từng đợt mát lạnh năng lượng từ từ theo hệ thần kinh của Giang Mộc tiến tới não hải của chính mình .

Mà sóng tinh thần của bốn vị ma pháp sư kia tựa như là từng bàn tay nhỏ không ngừng đẩy lấy dòng năng lượng kia hướng về não hải di chuyển.

Chỉ là Giang Mộc lúc này cũng là cảm thấy có chỗ không đúng. Bởi vì theo dòng năng lượng kia trôi tới. Giang Mộc liền cảm nhận được từng hồi tê rần tựa như đang có từng cây kim nhỏ cắm sây vào bên trong hệ thần kinh của chính mình.

" Chuyện này, làm sao lại vậy. Ta đã tham khảo thư tịch cùng quan sát nãy giờ cũng không có ai sẽ tỏ ra đau đớn a. Chẳng lẽ là ta ý chí quá kém cỏi. Không, không phải là ta ý chí kém mà là thân thể của ta có vấn đề. "



" Không được, ta không thể dừng bước ở đây. Đau đớn cũng không thể khiến ta dừng bước ở đây. Hừ, cho ta đẩy mạnh."

Trong đầu Giang Mộc nhanh chóng suy tư một phen bèn cắn răng chịu đau cố ý tăng mạnh hấp thu nhiều hơn dòng năng lượng kia từ Dẫn Linh thạch. Bất quá bởi vì hai tay Giang Mộc hệ thần kinh là có hạn cho nên Giang Mộc lúc này liền làm ra một chuyện kinh người.

" Hừ, nếu hai tay không đủ ta liền dùng toàn thân."

Nói xong, Giang Mộc trực tiếp đem áo cùng quần cởi ra chỉ để lại một cái quần cộc. Sau đó Giang Mộc trực tiếp đem cả cái trụ đá cho ôm lấy.

Mà ngay khi ôm cả khối đá dẫn linh thạch thì Giang Mộc trước hết cảm nhận được không phải là năng lượng dồi dào tiến vào mà là gấp 10 lần, gấp 100 lần đau đớn.

Ngay cả ý chí của Giang Mộc lúc này cũng không khỏi la lớn một tiếng.

" A......"

Lúc này đứng ở trung tâm sân khảo hạch Lục Hiên nhìn thấy Giang Mộc như thế hành động cũng không khỏi khinh thường khinh bỉ nói ra.

" Ta thật đúng là quá coi trọng ngươi. Muốn dùng cái biện pháp này vượt qua ta liền mơ tưởng đi. "

" Ngươi hiện tại cũng không còn xứng cùng ta so đấu."

Nói xong Lục Hiên cũng là trực tiếp nhắm mắt lại không đi chú ý tới Giang Mộc. Mà ngồi ở vị trí chủ vị năm người Dương Thị trưởng trừ Chu Liêm ra ngoài bốn người còn lại đều là chau mày một cái.

Lục Khánh càng là khinh thường cười cười nói ra.

" Hừ, thật đúng là một cái đồ nhà quê. Muốn cùng với Lục chất tử nhà ta so đấu đúng là nghé con không sợ cọp a. "

Một vị khác viện trưởng cũng là lo lắng nói ra.

" Cứ để cái học sinh kia tiếp tục như vậy có hay không nguy hiểm a. Dù sao trữ lượng linh hồn của người thường là có hạn a. "

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.