Lão cha sứ sau khi hoá thành từng hạt tròn ánh sáng nhỏ cũng là nhanh chóng xuyên thấu toàn bộ Hệ thần kinh của Giang Mộc. Đợi cho tới khi toàn bộ hạt ánh sáng đã trải rộng toàn bộ thân thể Giang Mộc.
Thì từng hạt ánh sáng lại nhanh chóng hoá hình thành từng cái tay cầm nho nhỏ. Sau đó từng cái tay nhỏ này liền hướng về đang cắm sâu trong hệ thần kinh từng cái như kim nhỏ Lôi điện chi lực cho xốc lên.
Bàn tay tốc độ rất nhanh nhưng cũng thập phần nhẹ nhàng. Khi lôi điện bị rút ra khỏi hệ thần kinh của Giang Mộc thì Giang Mộc cũng không có cảm nhận bất kì đau đớn nào.
Rất nhanh, trước mặt Giang Mộc liền xuất hiện ngày càng nhiều bóng nhỏ màu trắng, bên trong ẩn ẩn có màu tím lôi điện đang không ngừng vùng vẫy. Giang Mộc cũng là chờ đợi một lúc lâu thì Giang Gia gia thân ảnh lại một lần nữa tụ tập lại đứng ở trước mặt Giang Mộc.
Giang Mộc lúc này nhìn lấy bên cạnh Giang Gia gia một khoả to lớn Lôi cầu bị bao khoả lấy xong lại nghĩ tới những điều mà Giang gia gia nói tới sau đó cũng là giật mình hướng về Lão cha sứ nói.
" Giang gia gia, những cái này lôi điện là ngài nói tới lúc trước sao. Nói như vậy, khi nãy ta giác tỉnh linh hồn liền là bị bọn nó giữa đường ngăn cản gây lên đau nhức sao?"
Giang gia gia nghe thấy Giang Mộc hỏi như vậy cũng là không có trước tiên trả lời Giang Mộc cái vấn đề này mà là mỉm cười hướng về Giang Mộc nói.
" Tiểu tử ngươi cũng là trong hoạ có phúc a. Ngươi trước tiên cảm nhận tinh thần lực của ngươi a."
Mà lời nói của Giang lão đầu vừa mới kết thúc thì Giang Mộc liền cảm thấy xung quanh không gian Linh Gian của mình liền cảm thấy có chút trống rỗng. Tiếp đó Giang Mộc lại cảm thấy cảm giác đói bụng cùng thèm khát.
Mà nguồn gốc của cảm giác này lại đến từ chính bản thân Linh hồn thể của hắn. Trong mơ hồ nghi hoặc, Giang Mộc không khỏi nói khẽ.
" Ta đây là như thế nào?"
Giang Lão đầu lúc này thân ảnh cũng trở nên phai mờ một ít. Bất quá hắn cũng không có quan tâm đến trạng thái của mình mà nói tiếp.
" Ngươi bây giờ linh hồn thể mới thực sự là trạng thái toàn thịnh. Lúc trước có Lôi điện áp chế cho nên không thể nở phồng ra cực đại. Hiện giờ lôi điện bị rút lui đi, tất nhiên của ngươi linh hồn lực sẽ đề thăng lên rất nhiều."
" Hơn nữa lúc trước ngươi bám víu lấy Dẫn Linh Thạch hấp thu rất nhiều Tinh thần lực. Sau khi giác tỉnh, ngươi chỉ hấp thu một phần nhỏ. Hiện giờ còn số lượng rất lớn tinh thần lực đang theo hệ thần kinh của ngươi tràn về tới đây a. Cho nên là tiểu tử ngươi cứ từ từ tận hưởng a."
Giang Mộc nghe vậy liền cũng không tiếp tục đi nghi hoặc mà cũng là không còn thời gian đi ngờ hoặc. Bởi vì lúc này Giang Mộc đã cảm nhận được số lớn Tinh thần lực theo hệ thần kinh của hắn lấy tốc độ siêu tốc tràn về.
Mà Linh Gian của Giang Mộc lúc này tựa như con đập nhỏ không ngừng hấp thu tinh thần lực cùng mở rộng. Giang Mộc bản thể linh hồn cũng là nhắm mắt không ngừng hấp thu lấy tinh thần lực.
Giang Mộc giữ cái tư thế này cũng không biết là bao lâu. Chỉ là tới khi hắn cảm thấy cảm giác đói bụng kia biến mất mới là mở mắt ra. Khi Giang Mộc đang vui mừng muốn cùng lão cha sứ ăn mừng liền nhìn thấy thân thể của lão giả đã là gần như trong suốt.
Giang Mộc thấy thế cũng là nhanh chóng phi tới trước mặt lão cha sứ sau đó lộ ra vẻ không bỏ nói.
" Giang gia gia, ngươi là chuẩn bị đi hay sao?"
Giang lão đầu nghe vậy cũng là gật gật đầu lại vuốt ve Giang Mộc đầu nhỏ nói ra.
" Đứa nhỏ ngốc, làm gì có người có thể sống mãi chứ. Ta cũng là đ·ã c·hết rồi, cho nên có thể nhìn thấy ngươi cũng là thoả mãn tâm niệm của ta."
" Được rồi, trước khi ta đi ta còn phải bàn giao cho ngươi hai cái chuyện."
" Thứ nhất đó là của ta di sản đó là Hướng Dương chi hoa cùng Tinh Quang. Cả hai đều là khi ta còn trẻ, còn làm ma pháp sư ngẫu nhiên thu thập lấy."
" Ngươi cũng biết ta chuyên tâm theo đạo cũng không có tu luyện ma pháp quá nhiều cho nên bọn chúng đi theo ta tựa như là hai cái hài tử."
" Cho nên là ta hi vọng chúng nó có thể đi theo ngươi, cùng ngươi phát triển, toả ra quang mang vốn dĩ của bọn nó."
" Cỏn như điều thứ hai đó chính là cái quả cầu kia. Như ngươi đã thấy, nó chính là quang năng lượng cùng lôi năng lượng tồn tại trong cơ thể ngươi từ lâu."
" Vì thế đối với ngươi bọn chúng cũng sẽ không có phản kháng. Tiếp sau ngươi cần làm đó chính là dùng chúng, hấp thu chúng. Nếu như may mắn, ngươi có thể thức tỉnh lấy Quang Hệ hoặc Lôi hệ."
Nói tới đây, lão cha sứ cũng lại hướng về Giang Mộc vỗ vỗ vai nói ra.
" Ừm, ta bây giờ thật phải đi rồi. Tiểu tử ngươi không cần đau lòng, nếu có nhớ chúng ta nhớ cho chúng ta thắp một nén nhang a."
Lời của lão cha sứ vừa kết thúc, thân thể của hắn cũng là nhanh chóng tan biến. Mà khoả hướng dương cùng điểm tinh quang kia cũng tựa như có cảm ứng hơi hơi rung động tựa như là hướng lão giả kia từ biệt.
Giang Mộc mắt mở to nhìn lấy cảnh này cũng là cảm thấy một cỗ cảm giác ly biệt, đau thương, cùng vô lực. Cũng không biết bao lâu, Giang Mộc mới là hít sâu ổn định lại tâm thần. Chỉ là lúc này Giang Mộc còn muốn hướng về đoàn quang mang cùng lôi điện quấn quít kia.
Chỉ là lúc này Giang Mộc liền cảm thấy một hồi tê rần chạy dọc khắp thân thể. Sau đó linh hồn thể Giang Mộc trực tiếp rời khỏi Linh Gian trở về cơ thể. Mà lúc này lúc này cũng không phải vị trí sân vận động mà là một cái phòng cứu thương.
Bên trong căn phòng lúc này đang ngồi lấy Thanh Hàn hơi hơi mắt đỏ tay cầm lấy tay Giang Mộc lo lắng không ngừng lay người Giang Mộc. Mà đứng ở sau lưng Thanh Hàn mang theo vẻ mặt sốt sắng Nhâm Chính đang hướng về một vị Bác sĩ hỏi thăm.
" Bác sĩ, đồng bạn của ta sao rồi. Làm sao hắn xỉu liền nửa tiếng rồi a. "
Vị bác sĩ kia nghe thất Nhâm Chính hỏi thăm cũng là mỉm cười vỗ vỗ vai Nhâm Chính nói.
" Ngươi an tâm, chúng ta đã kiểm tra qua thân thể của hắn. Hắn cũng không có chuyện gì. Chắc lả hắn tinh thần mệt mỏi vì thức tỉnh hệ ma pháp a. Chuyện này tuy hiếm thế nhưng cũng có tiền lệ a."
" Ban nãy, ta vừa kích điện gọi tỉnh hắn. Chắc là chỉ lát nữa là hắn có thể dậy a."
Mà lúc này Giang Mộc cũng là trở lại điều khiển lấy thân thể. Hắn hơi cử động chớp chớp lấy đôi mắt. Mãi một lúc, Giang Mộc mới có chút quen thuộc mở mắt ra.
" Tiểu Hàn, ngươi tại sao lại nắm tay ta a."
Giang Mộc nhìn thấy Thanh Hàn đang lo lắng cầu nguyện gì đó sau đó cũng là hướng nàng hỏi ra. Mà Thanh Hàn nghe vậy cũng là giật mình một cái sau đó hướng về Giang Mộc nhìn một cái sau đó cũng là trực tiếp buông tay Giang Mộc đứng dậy ấp úng nói.
" Ngươi, ngươi lúc nào tỉnh, ta, ta.."
Nhâm Chính cũng là nghe thấy động tĩnh nhìn về Giang Mộc. Sau đó nhìn thấy Giang Mộc đang từ từ ngồi dậy mới là bỏ mặc bác sĩ sau đó chạy tới bên cạnh Giang Mộc nói.
" Tiểu tử, ngươi làm ta lo c·hết a. Ngươi có biết hay không, nửa tiếng trước sau khi giác tỉnh ma pháp hệ, ngươi lại trực tiếp ngất xỉu a. Ngươi cũng thật là chiếm tâm điểm a."
Giang Mộc nghe vậy lại nghĩ tới lúc đó cũng là lúc lão cha sứ xuất hiện
Mộc cũng là không có nói ra chuyện này mà là uyển chuyển nói .
" Ừm, lúc đó ta cảm thấy có chút mệt. Còn như là sau lúc ấy ta cũng không còn biết gì hết a. Lúc tỉnh lại liền thấy các ngươi a. "
Giang Mộc hơi lấp loé cho qua xong cũng nhớ tới vấn đề chính sau đó cũng là hướng Nhâm Chính hỏi.
" Đúng rồi, khảo hạch sao rồi. Ngươi được học viện nào tuyển a."
Nhâm Chính nghe vậy cũng là khinh bỉ nhìn Giang Mộc một cái sau đó cũng là thở dài nói ra.
" Cái này ngươi cũng cần hỏi sao! Tất nhiên là trừ Đường Giản, Lục Hiên cùng Vân Tử Lam là được Phù Hoa học viện tuyển nhận ra thì tất cả những người còn lại bao gồm ta cùng ngươi đều là do Đông Giang cùng Tây Giang học viện bao trọn a."
" À đúng, cũng may là ta cùng ngươi đều tiến vào Tây Giang học viện a. Đúng rồi, ngày mai chúng ta phải tới học viện báo danh rồi. Nếu không thì chúng ta thật là vô học rồi a. "
Giang Mộc nghe vậy cũng là không lộ ra quá nhiều cảm xúc tựa như thất vọng hay là vui mừng. Bởi vì hắn biết lấy những gì chính mình biểu hiện ra trong cuộc khảo hạch thì còn lâu mới có thể vào mắt Phù Hoa học viện.
Rất nhanh, Giang Mộc cùng Nhâm Chính, Thanh Hàn hai người nhanh chóng hướng về nhà mình trở về. Nhâm Chính cũng là vì muốn trở về thông báo cho cha mẹ về mấy cái tin tức khác cũng là không có cùng Giang Mộc dây dưa.
Mà Giang Mộc cũng là sau khi đem Thanh Hàn mang trở về nhà của Lan Di sau đó cũng là hướng về phía mộ của Giang Lão cùng Thúy Lão đi tới thăm một lần. Rất nhanh, Giang Mộc lại một lần nữa đi đến mộ của hai người.
Mắt nhìn thấy mộ của Giang lão, Giang Mộc không khỏi nhớ tới thân ảnh vừa mới nãy của lão cha sứ. Sau một lúc ngậm ngùi, Giang Mộc cũng là cúi người bái ba bái.
Sau đó Giang Mộc cũng không có trực tiếp trở về nhà mà là đi tới một gốc cây to gần đấy khoanh chân ngồi xuống tĩnh tâm tìm kiếm trạng thái cân bằng tiến vào linh gian.
Chỉ chốc lát, Giang Mộc liền tiến vào trạng thái vô ngã trực tiếp tiến nhập Linh Gian. Khi trở lại Linh Gian, Giang Môc lại nhìn ngắm không gian bên trong Linh Gian này một cái cũng không còn có bất kì thứ gì mới mẻ.