Thoáng chốc trôi qua, Giang Mộc đã ở trong nhà đọc hết Học Viện Khái quát. Khi Giang Mộc nhìn ra cửa sổ phía bên ngoài nhà của mình cũng phát hiện trời đã triệt để biến tối.
Thấy thế, Giang Mộc mới đem hai quyển sách cất đi sau đó mới đi vệ sinh cá nhân, nấu ăn ăn uống một phen. Mà từ bây giờ tới giờ hẹn với Thanh Hàn cái nha đầu kia còn gần 1 tiếng nữa.
Thế nên Giang Mộc cũng nhân tiện cái thời gian này đi thu dọn đồ đạc một lát. Sau khi làm xong mấy thứ này, Giang Mộc liền cho Thanh Hàn một đoạn tin nhắn thông báo mình sẽ đi tới ngọn đồi nhỏ ở cuối thôn thăm hai vị lão nhân phần mộ.
Sau khi kiểm tra một lần nữa mọi chuyện đều đã chuẩn bị xong xuôi thì Giang Mộc trực tiếp hướng về phía ngọn đồi nhỏ tiến tới. Một lát sau, Giang Mộc cũng đã ở trước ngôi mộ của Giang lão cùng Thủy lão.
Giang Mộc hướng hai người thắp lấy mấy nén nhanh cũng là trực tiếp ngồi ở gốc cây bên cạnh đả toạ tĩnh tâm tu luyện. Lúc này Giang Mộc muốn trước tiên thử luyện tập thao túng nguyên tố điểm.
Giang Mộc hít sâu mấy hơi, cố gắng tìm lấy điểm yên tĩnh nhất của tâm hồn để tiến vào trạng thái tu luyện. Do là lần đầu cho nên Giang Mộc phải mất 15 phút mới tìm được cái cảm giác ấy. Một lát sau, Giang Mộc ý thức một lần nữa trở về Linh hồn thể bên trong Linh Gian của chính mình.
Giang Mộc nhìn lấy vẫn không có gì thay đổi quá nhiều ba đám ma linh cũng là không có quá nhiều suy nghĩ nữa trực tiếp hướng về Mộc hệ ma linh nếm thử lần đầu tiên thao túng Mộc Hệ Nguyên tố.
Giang Mộc dựa theo trí nhớ đi theo từng lời hướng dẫn của Hồ Lão. Sau một vài phút loay hoay với Mộc Hệ Ma Linh thì Giang Mộc mới tìm thấy điểm mấu chốt thông qua ma linh nhìn tới Ma Pháp Nguyên tố những thứ này.
Mà lúc này Ý thức của Giang Mộc không chỉ là nằm trong mỗi Linh Gian mà còn bao trùm toàn bộ cơ thể. Lúc này, đã nhắm im đôi mắt của Giang Mộc trực tiếp mở ra.
Chỉ thấy bên trong lòng đen đôi mắt của Giang Mộc liền lấp loé lên một đoá hư huyễn hướng dương hoa. Mà Giang Mộc cũng thông qua đôi mắt này cùng tinh thần lực phóng thích nhận thấy cùng nhìn thấy được cảnh vật ở trước mặt mình là trôi nổi vô định đủ loại màu sắc điểm nhỏ.
Chỉ là những điểm nhỏ này không như Ma Linh khi Giang Mộc thức tỉnh ma pháp có lấy linh thức tự do chuyển động mà bọn chúng chỉ tựa như một cái đặc thù vật chất mà thôi.
Rất nhanh, Giang Mộc liền để ý tới vài cái đốm nhỏ màu xanh lục nhạt trôi nổi gần thân thể chính mình. Thấy thế Giang Mộc chơi tâm cũng nổi lên trực tiếp giơ tay hướng về mấy cái điểm nhỏ kia muốn nắm lấy.
Chỉ là làm Giang Mộc bất ngờ đó chính là ba cái đám màu xanh lục nhạt kia thế mà trực tiếp xuyên qua tay của Giang Mộc. Bọn chúng tựa như cùng Giang Mộc ở vào hai cái thế giới khác nhau cho nên cả hai đều không thể chạm vào nhau.
Giang Mộc thấy thế cũng là không tiếp tục chơi đùa mà là lợi dụng tinh thần lực hướng một khoả nguyên tố điểm bao khoả lấy. Chỉ là ngoài Giang Mộc dự định. Dù là Giang Mộc có dồn vào càng nhiều tinh thần lực thì điểm nguyên tố kia cũng không có bị xê xích dù chỉ là một điểm.
Giang Mộc thấy thế cũng là nổi lên tính khí ương bướng càng lúc càng dồn nhiều tinh thần lực hướng đến điểm nhỏ nguyên tố kia. Chỉ là điểm nhỏ nguyên tố kia cùng với tinh thần lực của Giang Mộc tựa như là nước cùng dầu.
Tuy có tiếp xúc với nhau nhưng lại không thể hoà lẫn. Giang Mộc càng dùng sức, điểm nguyên tố kia càng trơn trượt né tránh. Sau hơn 15 phút nổ lực. Giang Mộc cuối cùng cũng phải bó tay nghỉ ngơi một lát.
Mắt nhìn lấy trôi nổi ở trước mặt mình mấy cái điểm nhỏ, Giang Mộc cũng là triệt để trầm tĩnh lại suy nghĩ.
" Ta cảm giác có gì đó không đúng a. Cái cảm giác vừa rồi tựa như là.."
Giang Mộc hơi suy ngẫm lấy cảm giác vừa nãy khi hắn cố cầm lấy điểm nguyên tố kia lại cảm thấy giống như hắn dùng tay múc nước hoặc là dùng gió lớn thổi bay một cái viên đá.
Tất cả thứ trên đều cho Giang Mộc cái cảm giác đó là dùng sai phương thức để cầm lấy hay di chuyển một vật gì đó.
" Ta dựa theo lời của lão sư làm theo bất quá lại là như thế này a. Chẳng lẽ Hồ Lão sư chỉ dạy là sai lầm."
Giang Mộc hơi hơi nhíu mày suy tư cũng là không có tìm ra được phương án giải quyết. Thế là Giang Mộc hơi hơi nghĩ ngơi khôi phục tinh thần một cái sau đó cũng liền một lần nữa hướng về mấy cái điểm nguyên tố kia tập luyện.
Lần này Giang Mộc cũng không có như lần trước luyện tập mạnh mẽ dùng sức di động cái điểm nguyên tố kia. Rất nhanh Giang Mộc đã tiến vào trạng thái tu luyện lúc trước.
Ba cái điểm màu xanh lục nguyên tố kia lại một lần nữa bị Giang Mộc Tinh thần lực khoá chặt. Giang Mộc lúc này cũng là nhè nhẹ đưa tinh thần lực của mình từ từ bao khoả lấy một khoả nguyên tố điểm.
Chỉ là không như Giang Mộc tính toán, điểm nguyên tố kia nặng cũng không ăn mà nhẹ cũng không thích. Tinh thần lực của Giang Mộc lúc này tựa như là cơn gió nhè nhẹ thổi sướt qua điểm nguyên tố kia. Còn như về phần dịch chuyển thì lại không có bất kì chuyển biến nào mới.
" Cái này cũng không được, chẳng lẽ lãp sư thật là muốn hố bọn ta hay sao?"
Giang Mộc sau khi thất bại cũng là không có tiếp tục đi thử nghiệm mà là dừng lại suy nghĩ lấy cách giải quyết.
" Cũng không đúng, mặc dù nhìn lão sư thái độ có chút lười biến. Thế nhưng nhìn hắn giảng bài vẫn rất tâm huyết. Cho nên chắc là sẽ không có chuyện hố bọn ta a."
" Chắc chắn là ta vẫn còn chưa chú ý tới vài thứ khác. Ma pháp bao gồm tinh thần lực, ma năng, ma linh."
Vừa niệm đến đây, Giang Mộc liền nhớ tới một thứ từ nãy đến giờ mà mình vẫn chưa đụng vào đó là ma linh. Dù là lão sư có nói ma pháp sư hầu như là dùng tinh thần lực thao túng lấy nguyên tố điểm.
Thế nhưng, Lão sư cũng không có nhắc tới khi thao túng là không thể dùng ma linh a. Nghĩ tới đây, Giang Mộc lại thay đổi cách thức thực hiện. Lần này Giang Mộc liền trước tiên dùng tinh thần lực thôi động lên Mộc Hệ Ma Linh.
Mà Mộc hệ ma linh sau khi tiếp xúc lấy Giang Mộc Tinh thần lực liền trực tiếp phóng ra nhàn nhạt màu xanh quang mang hoà trộn vào tinh thần lực của Giang Mộc.
Giang Mộc nhìn thấy cảnh này cũng là cảm thấy lần này mình có thể làm gần đúng rồi. Sau đó Giang Mộc liền mở ra hai mắt nhìn lấy điểm nhỏ màu xanh kia. Giang Mộc vươn tay ra bắt đầu phóng xuất lấy màu xanh nhạt tinh thần lực của mình.
Lần này chưa cần Giang Mộc tinh thần lực tiếp xúc lấy điểm nguyên tố mộc kia thì chính nó trước tiên liền nho nhỏ run rẩy đứng lên tựa như là có gì đó hấp dẫn lấy nó. Trong ánh mắt mong chờ của Giang Mộc, Tinh thần lực của Giang Mộc hoàn toàn đem Mộc điểm nguyên tố cho bao phủ lấy.
Sau đó trong ánh mắt mong đợi của Giang Mộc thì điểm mộc nguyên tố kia bắt đầu dao động tại chỗ nhè nhẹ lấy. Chỉ là nhìn thấy cảnh này, Giang Mộc cũng không có cảm thấy mình đã hoàn hảo thao túng được nguyên tố điểm.
Giang Mộc tiếp đó nhanh chóng tăng mạnh lượng tinh thần lực phóng ra. Chỉ là không như Giang Mộc mong đợi, khoả nguyên tố điểm kia tuy là dịch chuyển xa hơn một ít, thế nhưng là nó bị tinh thần lực làn sóng của Giang Mộc đẩy ra xa a.
Cái này tựa như là một cái lá bị sóng lớn đẩy ra xa bờ vậy. Nhìn thấy như vậy, Giang Mộc cũng một lần nữa dừng tay tiếp tục nghỉ ngơi cùng phân tích. Chỉ là lúc này phía sau lưng Giang Mộc lại vang lên giọng của một cái nữ tử.
" Di, Giang Mộc, vừa nãy trước mặt ngươi có cái gì lấp loé sao? Là đom đóm à?"
Giang Mộc nghe thấy giọng nói này mới để ý tới đồng hồ trên điện thoại mới biết mình thế mà đã tu luyện hơn 1 tiếng rưỡi. Mà cái nha đầu Thanh Hàn kia đã tới hơn nửa tiếng đồng hồ thế nhưng lại không có đánh thức mình.
Lúc này Giang Mộc cũng là sau lưng nhìn lấy đang đứng ở bên cạnh gốc cây thiếu nữ nói ra.
" Ngươi a, đều tới hơn nữa tiếng đồng hồ vẫn rất kiên nhẫn đứng ở đây a."
" À đúng rồi, ngươi vừa rồi nhìn thấy đóm sáng lục nhỏ kia sao?"
Thanh Hàn nghe vậy cũng là đi tới phía bên cạnh Giang Mộc ngồi xuống nhìn về phía màu xanh lục nhỏ nhỏ từng xuất hiện kia chỉ tới nói ra.
" Đúng a, vừa nãy, ta nhìn thấy nó lúc thì đung đưa lúc thì trượt đi về phía xa a. Làm sao, nghe ngươi nói tựa như đó cũng không phải là đom đóm a."
Giang Mộc nghe vậy thì là cười khẽ một tiếng lắc đầu nói.
" Ừm, nó cũng không phải cái gì đom đóm mà là thứ mà ngươi không thích a. Ma pháp đó."
" Được, để ta lại một lần nữa làm cho ngươi xem đi."
Nói xong, Giang Mộc cũng lại một lần nữa nhắm mắt tiến vào Linh Gian. Giang Mộc sau một lượt thao tác quen thuộc cũng lại một lần nữa mở mắt ra. Mà khi Giang Mộc giơ tay lên thì một cái điểm nhỏ màu xanh liền đung đưa ở trước mặt Giang Mộc cùng Thanh Hàn.
Thanh Hàn thấy hình ảnh này cũng là đôi mắt tràn đầy vẻ hứng thú cùng tò mò hướng về Giang Mộc hỏi.
" Cái này là ma pháp sao, làm sao ta nhìn nó cảm thấy không có cái cảm giác kiểu bộc phá cực mạnh như trên mấy cái video a. Chẳng lẽ Giang Mộc ngươi quá yếu không thể thành thạo ma pháp ư?"
Giang Mộc nghe vậy cũng là không khỏi đen mặt một cái cho Thanh Hàn cái nha đầu kia một cái kí đầu.
" Ngươi thì biết cái gì, ta chỉ mới ngày hôm kia giác tỉnh thành ma pháp sư a. Ngươi còn chê ta quá yếu, ta nói cho ngươi biết cái điểm nhỏ này rất trọng yếu. Hơn nữa ngày hôm nay lão sư cũng mới dạy ta cái phương pháp thực hiện."
" Cho nên là ta có thể làm tới bước này cũng xem là một cái tiểu thành tựu rồi a."
Thanh Hàn nghe vậy cũng là một mặt lộ vẻ không quá hiểu cũng không muốn hiểu nói ra.
" Ừ, ừ, là tiểu mộc nhà ta thông minh a. Bất quá cái điểm nhỏ này chỉ có thể như thế lắc lư thôi sao? Chả lẽ lúc chiến đấu ngươi muốn làm cho địch nhân chóng mặt đến c·hết sao?"
Giang Mộc nghe vậy lại một lần nữa cảm thấy cái nha đầu kia đúng là không phù hợp với ma pháp con đường này. Lúc này Giang Mộc cũng là không có hướng Thanh Hàn giải thích thêm mà là than vãn nói ra.
" Nói thật, cái này chỉ là bước ban đầu mà thôi. Theo lão sư hồi sáng biểu diễn, thì chúng ta phải thao túng được mười cái điểm nhỏ tương đương như thế này Hơn nữa là hoàn mỹ thao túng muốn bọn nó bay nhảy làm trò gì đều là có thể a."
" Chỉ là hiện tại ta có chút rơi vào ngõ cụt. Tuy là ta có thể tác động lấy cái điểm nhỏ này thế nhưng muốn điều khiển nó như ý lại cảm giác có chút bất lực."
Mà Thanh Hàn nghe vậy liền là không để ý nắm lấy một cái cây cỏ phe phẩy trên không trung nhàn nhạt nói ra.
" Cái này có gì lại khó a, ngươi thử dùng tay cầm lấy nó là được a. Giống như ta cầm lấy cọng cỏ này a. Muốn đưa đến đâu liền đưa đến đó a."
Giang Mộc nghe vậy lúc này cũng không khỏi sững sờ một cái sau đó trong não hải của hắn tựa như có một đạo tinh quang xẹt qua làm cho Giang Mộc cảm thấy che ở trước mắt mình màn sương đã mở ra một cái góc.
Sau đó Giang Mộc không khỏi ha hả lên cười to một tiếng khiến cho Thanh Hàn cái nha đầu kia không khỏi giật mình một cái nói ra.
" Ngươi cười cái gì cười a. Có phải hay không tu luyện hỏng đầu rồi a."
Giang Mộc nghe vậy lại là trấn tĩnh lại hướng về Thanh Hàn nói.
" Điên sao, nếu như có thể điên như vậy ta cũng muốn thường thường điên lấy a. Ngươi nói muốn xem thứ mới lạ hay sao. Vậy ngươi chờ ta một chút."
Nói xong, Giang Mộc cũng là trực tiếp nhắm mắt rơi vào sâu lắng tập trung. Lúc này Giang Mộc một lần nữa xuất hiện ở Linh Giản. Giang Mộc linh hồn thể lúc này lơ lửng lấy ở bên trong Linh Gian. Mà ở phía trước mặt Giang Mộc liền lơ lửng lấy mảng lớn tinh thần lực.
" Làm sao ta lại không nghĩ đến chuyện này sớm a. Nếu như muốn thao túng lấy một vật thì cần trước tiên cầm lấy nó a."
" Mà nói tới cầm đồ vật không phải nhân loại chúng ta đều là quen thuộc nhất sao."
Vừa suy ngẫm, Giang Mộc liền nhìn về bàn tay phải của mình. Theo Giang Mộc nhìn ngắm cùng suy tưởng lấy. Chốc lát ở trước mặt Giang Mộc đám Tinh thần lực kia liền tựa như chịu lấy chi phối nhao nhao co rút lại.
Tốc độ co rút càng ngày càng nhanh cho tới khi bọn chúng đạt tới cực hạn thì một cái bàn tay nho nhỏ liền hiện lên ở trước mặt Giang Mộc.