Mà lúc này ở bên trong một cái căn phòng tràn đầy xuân sắc, mùi thuốc lá, rượu vang cùng nước hoa. Ở trên một cái giường lớn đang có một cái trung niên nam tử mặt xẹo cùng hai cái nữ nhân chơi đùa.
Đúng lúc này, tên trung niên nhân kia tựa như là cảm ứng được cái gì liền dừng lại động tác. Mà hai cái nữ nhân kia thấy vậy cũng là không dám cử động giữ nguyên tư thế.
Tên Trung niên kia lúc này hơi nhắm mắt lại một cái cảm nhận một lúc lâu mới là bỗng chốc hừ lạnh dùng tay vỗ mạnh vào thân thể của một cái nữ nhân mắng to.
" Phế vật, thật đúng là phế vật. Thành sự thì ít, bại sự thì nhiều. Hừ một cái nhãi con ma pháp sư hỉ mũi chưa sạch lại dám xen vào chuyện của ta đúng là chán sống."
" Còn như ngươi, giữ lại cũng là vô tác dụng. "
Chỉ thấy người trung niên này hai mắt loé lên một đạo màu đỏ ấn ký. Sau đó ấn ký kia liền trực tiếp nứt ra tan vỡ. Mà ở đồn cảnh sát lúc này. Người cảnh sát kia vừa mới mang lấy tên ma pháp sư kia tiến vào ngục giam liền chuẩn bị đi ra.
Bất quá lúc này hắn liền nghe thấy một cái tiếng kêu rên thê thảm vang lên.
" A A A A A. Đại nhân, tha mạng...."
Chỉ là tiếng rên này phát ra nhanh, mà kết thúc cũng nhanh. Đợi người cảnh sát kia lại chạy vào nhà giam thì đã trễ rồi. Tên ma pháp sư kia lúc này đầu đã trực tiếp nổ bể, thân thể triệt để nẳm rạp trên mặt đất.
Sau đó vị cảnh sát kia cũng là trực tiếp hướng ra bên ngoài báo cáo. Chỉ là người cảnh sát kia vừa đi thì bên trong đống thịt của tên ma pháp sư kia bỗng nhiên động đậy một cái.
Tiếp đó một cái đỏ ngòm côn trùng nhanh chóng chui qua một cái khe nhỏ của vách tường nhanh chóng rời đi. Một lát lâu sau, tại trong phòng tên trung niên lúc trước. Lúc này ở trên giường hai cái cô gái lúc trước còn đang sinh động mỹ miều.
Thế mà hiện giờ đã là hai cái thây khô. Mà lúc này người Trung niên cũng là nhìn tới một cái hướng hơi hơi ngoắc tay. Sau đó từ ngoài cửa sổ liền phóng tới một chỉ côn trùng màu đỏ nhảy lên trên tay của người trung niên.
Mà người Trung niên hơi đưa tay vuốt ve lấy con sâu màu đỏ này một cái sau đó chỉ thấy đầu sâu nhỏ này trực tiếp chui vào cổ tay người trung niên trực tiếp biến mất.
Mà lúc này ở ngoài phòng người trung niên liền vang lên tiếng gõ cửa.
" Chủ nhân, mới đồ ăn đã tới."
Tên trung niên kia nghe vậy hai mắt cũng là loé lên quỷ dị màu đỏ quang mang nói to.
" Mau đi vào dọn dẹp a. Với lại ta cần các ngươi tra một cái người thông tin."
Ở phía bên ngoài phòng nghe thấy lời của người trung niên cũng là trực tiếp đem cửa mở ra. Sau đó hiện ra ở trong căn phòng là một cái cao gầy thanh niên, da dẻ có chút tái nhợt mặc lấy một bộ âu phục trực tiếp đi tới sau lưng người trung niên khom người hỏi.
" Đại nhân, ngươi là muốn tìm người nào?"
Người trung niên kia nghe thấy vậy cũng là đưa tay phất một cái. Sau đó chỉ thấy bên trong ly rượu ở trên bàn của hắn. Thứ chất lỏng đỏ tươi sền sền bỗng nhiên lơ lừng sau đó tựa như biến thành một cái có sinh mệnh sinh vật sống trực tiếp ở trên mảnh giấy trắng kế bên vẻ lấy.
Rất nhanh, ở trên trang giấy trắng đã hiện ra hình ảnh của Giang Mộc. Làm xong nhứng thứ này, người Trung Niên kia cũng đem tờ giấy đưa cho người thanh niên phía sau lưng mình nói ra.
" Tìm lấy thân phận người này. Nếu như được, g·iết lấy hắn. "
Người thanh niên kia nghe vậy cũng là hai tay cầm lấy tờ giấy. Sau đó hắn lại lôi đi hai cái xác khô kia rời đi mới chầm chậm đem cửa đóng lại.
Còn như Giang Mộc lúc này cũng không biết mình đã bị cái tên trung niên kia cho ghim lấy. Giang Mộc sau một lúc đi bộ cũng là trở lại kí túc xá.
Hắn sau khi trở về phòng thay lại đồ rộng rãi cũng là lại một lần nữa đi lên trên sân thượng đi tu luyện ma pháp. Một buổi tối rất nhanh trôi qua, cả tối hôm qua, Giang Mộc trực tiếp dùng để tu luyện tăng cấp Mộc Hệ ma linh.
Chỉ là dựa theo tài liệu ghi chép, thì một cái ma pháp sư muốn từ Sơ Giai đột phá lên trung giai phải cần tới 3 tháng thời gian. Cho nên Giang Mộc trong một đêm tu luyện tuy là không nói có quá lớn tiến triển nhưng cũng là tiến triển thần tốc a.
Cái này cũng là chỗ mà Giang Mộc nghi hoặc. Giang Mộc dường như là cảm nhận tinh thần lực của mình hơn xa đồng cấp. Mà cái vấn đề này tuy Giang Mộc vẫn chưa có cơ hội xác thực nhưng Giang Mộc đối với phán đoán của mình vẫn có nắm chắc.
Bởi vì trong thời gian này Giang Mộc cùng Nhâm Chính hai người chỉ dạy cũng là biết tựa như chính mình có thể một lúc hình thành 10 cái bàn tay thì bọn hắn chỉ có thể tạo ra 1 cái.
Hơn nữa dựa trên tiến độ tu luyện của chính mình, Giang Mộc đối với chuyện này cũng là đã có chắc chắn phán đoán. Cho nên bởi vì tinh thần lực dồi dào, Giang Mộc tính cả thời gian tu luyện cùng hiệu suất ở trên mặt tu luyện liền có thể vượt xa đồng lứa.
Tựa như là tu luyện tối hôm qua, Giang Mộc dựa vào tài liệu ghi chép cùng so sánh đã phát hiện Mộc hệ ma linh của mình hiện giờ đã đạt tới 1 phần 20 tổng mức cần thiết để tăng cấp.
Sau đó vào buổi sáng, Giang Mộc cũng là hơi chút nghỉ ngơi cùng ăn uống. Dù cho là Tinh thần lực gấp 10 lần đồng cấp, nhưng Giang Mộc cũng là tu luyện với hiệu suất cao cho nên chỉ qua 8 tiếng, Tinh thần lực của Giang Mộc cũng đã gần chạm đáy.
Còn tựa như ma pháp sư thông thường, có thể nhàn nhã tu luyện hai tiếng đã là cực hạn. Sau khi ăn uống no nê, Giang Mộc cũng là hơi ôn lại kiến thức học tập một ít cũng là trực tiếp đi ngủ dưỡng sức.
Còn như chuyện đội ngũ tuần yêu, Giang Mộc cũng là không có quá nhiều để ý. Bởi vì chỉ khi nào có nhiệm vụ thì bọn người Trường Giang sẽ gọi thông báo cho Giang Mộc.
Thế là Giang Mộc ngủ một mạch năm tiếng đồng hồ tới tận 1 giờ trưa mới bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Khi Giang Mộc tỉnh dậy nhìn quanh phòng một cái cũng không có thấy Nhâm Chính hai người kia bóng dáng cho nên liền đoán bọn hắn đã ra ngoài.
Thế là Giang Mộc cũng là đem điện thoại cầm lấy nhấn nghe máy. Lúc này giọng nói của Trường Giang cái tên kia trực tiếp to rõ phát ra.
" Giang Mộc, Giang Mộc. Chúng ta vừa được phân cái nhiệm vụ tuần tra ma thú ở cái địa chỉ ta vừa gửi cho ngươi a. Ngươi mau mau tới trước cái địa chỉ đó đi. "
" Ta cùng những người khác lúc này cũng chạy tới đó a. Chúng ta tầm 5 phút nữa tập hợp tại chỗ chỉ định a."
Giang Mộc nghe thấy như vậy cũng là trả lời một cái sau đó liền nhanh chóng rời giường đi thay quần áo.
" Ừm, các ngươi trước cứ đi đi, ta sẽ ngay lập tức đi tới."
Nói xong, Giang Mộc cứ thế xỏ lấy giày thể thao sau đó liền nhanh chóng hướng về bên ngoài học viện chạy tới. Mà vị trí của Trường Giang gửi tới nằm ở phía Đông Nam của Diên Khánh thị trấn.
Cái vị trí này của thị trấn vốn là một khu nhà máy lớn, chỉ tiếc là nó bỏ hoang mấy năm nay. Chỉ là Giang Mộc cũng không biết tại cái khu vực như vậy làm sao lại có ma thú tung tích xuất hiện đâu?
Hơn nữa từ chỗ nhà máy đó còn phải đi qua một cái thị trấn nhỏ khác gọi là Diên Thạnh mới trực tiếp tiếp giáp với khu vực hoang dã của hung thú. Cho nên lần này có hung thú xuất hiện sâu như vậy ở trong Diện Khánh liền khiến cho Giang Mộc cảm thấy có vấn đề rất lớn.
Một lát sau, Giang Mộc nhanh chóng từ một cái xe buýt khác chạy xuống hướng về cổng vào khu nhà máy tiến tới. Mà đúng lúc này bốn người Trường Giang, Triệu Vũ, Lý Bạch cùng Chu Yểm cũng đã đứng sẵn ở đó.
Đám người Trường Giang nhìn thấy Giang Mộc tiến đến cũng là trực tiếp tụ hội lại bàn bạc nói.
" Được rồi, đã Giang Mộc cũng tới, chúng ta liền thực hiện nhiệm vụ a. Lần này nhiệm vụ tin tức có đề cập đến một số người vô gia cư ở gần đây m·ất t·ích bí ẩn."
" Hơn nữa cũng có người nhìn thấy bên trong nhà máy bỏ hoang có xuất hiên vài cái thân ảnh quái dị. Cho nên nhiệm vụ của chúng ta đó là tra xét lấy thông tin thật giả. Nếu như có ma thú có thể chém g·iết hoặc là báo thông tin trở về."
" Tiếp đó, bởi vì sự an toàn của mọi người, Chúng ta chia người ra làm ba tổ lấy cự li 20 mét khoảng cách di chuyển tìm kiếm lấy."
" Lý Bạch hắn có thể nhanh nhẹn di chuyển cho nên sẽ một mình một tổ. Ta cùng Triệu Vũ một tổ, tổ còn lại là Giang Mộc cùng Chu Yểm."
" Tổ của Giang Mộc cùng Chu Yểm bởi vì không có ma pháp bảo hộ mạnh mẽ cho nên nếu có vấn đề cứ nghĩ cách chống đỡ, chúng ta sẽ mau chóng tiếp viện."
"Được rồi, bởi vì ma thú n·hạy c·ảm với từ trường cho nên điện thoại trước hết phải tắt nguồn a. Tiến vào bên trong chúng ta liền liên lạc bằng vòng tay công hội a."
Giang Mộc nhóm người nghe thấy như vậy cũng là tán đồng ý kiến của Trường Giang. Sau đó năm người liền phân ra ba tổ trước tiên tiến vào cái nhà máy lớn đầu tiên kiểm tra.
Mà lúc này bọn hắn cũng không biết ở trên một cái đỉnh mái nhà máy đang đứng lấy một cái bóng người mặc lấy áo bào đen dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn về đám người. Sau đó bóng đen kia chỉ để lại từng tiếng cười khặc khặc khặc quái dị sau đó thân ảnh đã tại chỗ biến mất.
Mà Giang Mộc đám người cũng là không có phát giác ra bóng người kia mà đã trực tiếp tiến vào bên trong kiểm tra.