Ma Pháp Sư

Chương 50: Lục Tiểu Nhị



Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường bị Giang Mộc nói như thế không khỏi trầm tĩnh lại. Sau một lúc lâu, Hướng Tiểu Cường mới hướng về Giang Mộc nói.

" Lão Mộc, ta cũng không hiểu rõ ràng lời vừa rồi ngươi nói là gì. Thế nhưng có một điều ngươi nói đúng. Làm một cái nam nhi, lại là ma pháp sư mà cứ sợ đầu sợ đuôi cũng không có cái gì tiền đồ."

Nhâm Chính ánh mắt cũng nhìn tới Hướng Tiểu Cường. Hai người lúc này dường như đã có quyết định cũng đều đứng dậy mỉm cười hướng Giang Mộc nói.

" Lão mộc, chúng ta đi lên đây a. Lần này dù cho liều, lão tử cũng muốn doạ cho cái tên công tử kia một vố a."

Nói xong, hai người trong ánh mắt nghi hoặc của đám đông học viên cùng lão sư trực tiếp đi lên trên sân khấu. Lúc này một vị lão sư nhìn lấy hai người Nhâm Chính đi lên cũng là nghi hoặc tiến tới gần hai người hỏi thăm.

" Các ngươi đây là muốn khảo hạch sao?"

Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là lễ phép gật đầu một cái sau đó hướng vị lão sư kia nói.

" Lão sư, là thế này, hai người chúng ta muốn thử một lần xem có thể hay không bắt kịp thời gian khống nguyên quỹ của Lục Hiên. Mong lão sư có thể thành toàn."

Lục Hiên lúc này đứng ở gần ngay hai người cũng nghe rõ ràng ý đồ của Nhâm Chính hai người. Thế là hắn cũng biến đi lên thích thú cầm lấy một cái ghế ngồi xuống tại chỗ hướng về Nhâm Chính hai người nói.

" Được a, hai người các ngươi có thể tự do khảo hạch a. Hơn nữa xem ở mặt các ngươi như thế dũng cảm. Chỉ cần 1 trong hai người các ngươi có người thời gian vượt qua Đường Khải cái tên kia."

"Ta nhất định sẽ nhường người đó gia nhập lục gia a. Hơn nữa đãi ngộ tuyệt đối hơn xa ở học viện a."

Nói xong mấy thứ này, Lục Hiên đưa ánh mắt nhìn về còn đang ngồi ở bên dưới cả đám học viên mỉm cười nói.

" Các ngươi cũng là như thế a. Nếu có người thời gian vượt qua hắn, liền có thể gia nhập chúng ta lục gia a."

Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng không có quá nhiều để ý trực tiếp dưới sự hướng dẫn của mấy vị lão sư chuẩn bị tinh thần thực hiện khảo hạch. Sau đó hai người cũng là trực tiếp bắt đầu khảo hạch lần này.

Lục Hiên ngồi ở bên cạnh nhàm chán nhìn lấy hai người đang nhanh chóng khống chế nguyên điểm vẽ ra nguyên quỹ. Chỉ là khi nhìn thấy tốc độ của hai người, cái trán Lục Hiên liền bất tri bất giác chảy ra một vài giọt mồ hôi.

Nhâm Chính trước hết không nói rồi, hắn tốc độ tuy là nhanh nhưng so với Hướng Tiểu Cường lại chậm đi vào nhịp. Hướng Tiểu Cường lúc này đang cực tốc vẽ lấy Nguyên Quỹ.



1 giây trôi qua, hắn đã vẽ đến viên thứ 5 nguyên điểm. 1,1 giây viên thứ sáu, 1,2 giây viên thứ bảy.... Nhìn tới đây Lục Hiên cũng hoảng rồi.

" Làm, làm sao có thể, cái tên này. Chẳng lẽ hắn thật có thể cùng ta đồng dạng hay sao?"

Trong lúc Lục Hiên lo lắng thì Hướng Tiểu Cường tiến trình bỗng chốc thả chậm lại. Viên thứ 8 nguyên điểm, hắn mất tới 0,2 giây. Viên thứ 9 nguyên điểm cũng là 0,2 giây.

Đến cuối cùng khi nguyên quỹ toàn bộ hoàn thành thì thời gian ở trên trắc quỹ thạch dừng lại ở con số 1,8 giây. Một bên khác, Nhâm Chính hơi chậm hơn một chút liền cùng Đường Khải cái tên kia đồng dạng dừng lại tại 2,3 giây.

Lúc này toàn trường nhìn thấy hai cái kết quả đi ra liền bỗng nhiên im lặng đến đáng sợ. Ngay cả là luôn luôn điềm tĩnh Đỗ viện trưởng cũng không khỏi sặc nước trà một hồi.

Hắn lúc này tâm thần cũng đang điên đảo rồi. Đỗ Viện trưởng mang theo thái độ nghi ngờ trực tiếp đứng dậy đi ra khỏi phòng dụi dụi mắt nhìn lên hình ảnh được truyền lên bảng điện tử.

" 1,9 giây cùng 2,3 giây a. Hai cái học viên này là ai a. Làm sao ta không biết như thế ưu tú hai cái học viên a."

Suy nghĩ của Đỗ Viện trưởng đã trực tiếp rối bời rồi. Sau đó hắn cũng phân phó cho trợ lý của mình đi tìm tư liệu của Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường.

Một lúc sau, Đỗ viện trưởng tay cầm lấy hai cái tư liệu đọc lấy cũng là chau mày nói ra.

" Làm sao như thế kì quái a. Hai cái học sinh này TTL cũng rất bình thường. Làm sao lại có thể so với Đường Khải cái tên kia còn phải nhanh hơn một ít Khống Quỹ a."

Lục Khanh ánh mắt nhìn tới Hướng Tiểu Cường cùng Nhâm Chính hơi hơi suy nghĩ một lúc cũng hướng Đỗ Viện trưởng nói ra suy nghĩ của mình.

" Đỗ viện trưởng, ngươi ta cũng đều biết, trong hai tuần đầu có thể nhanb chậm phóng thích ma pháp đều phụ thuộc rất lớn vào hai yếu tố đó là tinh thần lực cùng tập luyện."

" Nhưng mà mỗi một cá nhân ma pháp sư tinh thần lực là có hạn cho nên việc tu luyện cũng sẽ như nhau mà thôi."

" Vì thế trong giai đoạn này, sự chỉ dạy của lão sư để truyền đạt kinh nghiệm mới là chìa khoá rút ngắn thời gian nhanh nhất a."

" Cho nên là.."

Đỗ viện trưởng nghe tới đây nơi nào không biết Lục Khang ý nghĩ chỉ tới lão sư của đám người Nhâm Chính. Chỉ là khổ nỗi, làm viện trưởng của học viện này bao năm, hắn Đỗ Tiệp làm sao không biết mấy cái lão sư của trường mình như thế nào.



Bọn hắn đều là thà làm đủ chứ không làm dư thêm. Cũng vì cái này càng khiến Đỗ viện trưởng không nghĩ ra nguyên nhân khác khiến hai cái vốn ở phía sau học viên trực tiếp tiến lên phía trước quá nhiều.

Sau một lúc cũng không suy nghĩ được gì, đỗ viên trưởng trực tiếp từ bỏ suy nghĩ đưa mắt nhìn về phía sân thi đấu đã là biến thành biển người bàn tán.

Mà làm nhân vật chính hai người Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường lúc này lại là cảm xúc không đổi. Có chỉ có là hai người cảm thấy đoạn thời gian bị Giang Mộc ép tu luyện quả là không phí phạm.

Hai người lúc này đang định hướng xuống phía dưới rời đi thì Lục Hiên lại là đứng dậy hướng hai người gọi tới.

" Các ngươi hai người có nguyện ý hay không gia nhập lục gia chúng ta. Ta có thể thay mặt lục gia đảm bảo tài nguyên dành cho các ngươi so với ở học viện còn gấp 3 lần a."

Nhâm Chính nghe vậy trực tiếp hướng Lục Hiên lắc đầu từ chối.

" Lục thiếu gia, cảm ơn ngài hảo ý, chỉ là chúng ta làm cỏ dại quen rồi. Không quen đi làm hoa trong nhà a."

Nói xong, Nhâm Chính hai người trực tiếp chạy trở về ngồi kế bên Giang Mộc. Giang Mộc thấy hai người đạt được kết quả tốt cũng là vui vẻ cho hai người hai cái ngón cái.

Lục Hiên đứng ở trên sân khấu nhấm nháp lấy câu nói vừa rồi của Nhâm Chính cũng là cảm thấy có chút bẻ mặt. Xong khi hắn nhìn xuống thấy ba người Giang Mộc vui vẻ trò chuyện với nhau cũng là hừ lạnh một cái.

" Thật đúng là kiếm được hai cái bắp đùi tốt bám lấy a. Chỉ là đời ngươi chắc chỉ thế thôi a."

Đương lúc Lục Hiên muốn rời đi sân khấu quay trở về khu quan sát thì bên dưới đám học viên liền nhao nhao nói chuyện đi lên.

" Di, làm sao lại có một cái đi lên rồi. Chẳng lẽ hắn cũng như hai người kia muốn thử một phen sao?"

" Có thể a, ngươi không nhìn thấy ba người họ là cùng một cái nhóm hay sao."

" Không, các ngươi không nhớ kỹ tên kia sao. Ta nhớ ra hắn rồi hắn gọi Giang Mộc. Hắn chính là cái tên mà mọi người đặt cho biệt danh ẻo lả ma pháp sư a. Lúc trước hắn thức tỉnh còn xỉu lên xỉu xuống đâu a."



Rất nhanh, thân phận của Giang Mộc lại bị người cho bới móc ra ánh sáng. Sau khi biết được mấy thông tin kia, ánh mắt của tất cả học viên nhìn tới Giang Mộc cũng không có như Nhâm Chính hai người hâm mộ, ghen ghét mà là lộ ra cực kì khinh thường.

Giang Mộc cũng trực tiếp bỏ ngoài tai một số lời chế giễu trực tiếp đi lên sân khấu đứng đối diện Lục Hiên mỉm cười nhìn lấy Lục Hiên khoan thai nói.

" Lục tiểu nhị, lâu rồi không gặp a. Không biết ta đi lên đây có thể hay không có tư cách tham gia cuộc so tài này a."

Lục Hiên bị Giang Mộc đâm chọt lại chuyện ngày xưa gương mặt trực tiếp đỏ rần tựa như núi lửa muốn bạo phát. Bất quá, sau một khắc hắn lại biến trở về lễ độ nhìn tới Giang Mộc nói ra.

" Thì ra là học bá Giang Mộc a. Lâu ngày không gặp, ngươi vẫn khoẻ chứ."

" Nếu như Giang Mộc ngươi muốn tham gia cũng có thể. Chỉ là bởi vì đã từng là đồng học chúng ta liền thay một cái luật khác a."

" Lần này, chỉ cần ngươi lại thắng ta, ta sẽ cho ngươi một cái tự chọn ma cụ cấp độ Phàm cấp."

" Hơn nữa ta lại thêm vào đó một trăm ngàn đồng tiền mặt xem như khích lệ a."

" Chỉ cần ngươi thắng ta, tất cả đều là của ngươi a. Ngược lại.."

Nói đến đây, ánh mắt Lục Hiên liền biến trở nên âm hiểm nói tiếp.

" Ngược lại, nếu ngươi thua, ngươi phải làm chó canh cổng cho lục gia ta ba năm a."

" Ngươi có dám hay không?"

Giang Mộc nghe thấy vậy tựa như nghe tới một chuyện cực kì bình thường nhún nhún vai nói ra.

" Có gì mà không giám a. Bất quá, đề phòng có người nói ta tay không bắt giặc, chúng ta liền thi đấu ba lần lấy thành tích cao nhất a."

" Nếu không tới lúc ngươi thua rồi lại nói ngươi chưa có chuẩn bị cái gì đủ loại lý do a."

Lục Hiên bị Giang Mộc nói như thế ngực không khỏi phập phùng mấy cái.

" Ngươi, ngươi, ngươi. Ta còn không có tiểu nhân đến độ như vậy a. Được cứ quyết như thế đi."

Đương lúc Lục Hiên muốn đi lên sắn tay áo cùng Giang Mộc so tài thì lúc này điện thoại của hắn bỗng nhiên vang lên. Lục Hiên hơi ngừng lại lấy ra điện thoại. Sau khi nhìn thấy là lão cha của mình điện tới, Lục Hiên cũng là nghi hoặc đem điện thoại nhấn nghe.

" Hiên nhi, chờ một tí a. Tiểu tử kia từ lời nói đến hành vi có điểm là lạ a. Ngươi trước quay lại đây một thoáng đi!"

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.