Du thân vương tính tình nóng nảy nhất, sốt ruột nói: "Dung Chiêu rốt cuộc trốn ở đâu rồi? Tìm không thấy người!"
Lộc thân vương nghèo nhất, cũng gấp gáp lên tiếng: "Phúc Lộc Hiên bây giờ vừa mới đi vào quỹ đạo, còn không biết khi nào có thể chia hoa hồng, Dung Chiêu không thể xảy ra chuyện, bằng không tiền của chúng ta chẳng phải là trôi theo dòng nước?!"
Vinh thân vương ho khan một tiếng, trách lão Tứ nói chuyện quá thẳng thừng.
Hắn chậm rãi mở miệng: "Bây giờ đã như vậy, chúng ta chỉ có thể nghĩ biện pháp. Dung Chiêu này có chút thủ đoạn kinh doanh, nhưng lại ưa gây phiền phức."
Nhạc thân vương vô cùng đồng ý: "Đúng vậy, hắn là một thế tử An Khánh Vương phủ, làm sao lại dám đối đầu cùng văn võ cả triều?"
Hắn tức giận nói: "Người còn không biết trốn ở đâu rồi, nếu không nhất định phải bắt hắn ra, bảo hắn lập tức xóa sạch những thứ không nên viết trên báo, xin lỗi mấy vị đại nhân."
Đáng tiếc, bọn họ không tìm được người.
Giờ này khắc này, biết Dung Chiêu gặp nguy hiểm, bọn họ còn lo lắng hơn cả Dung Chiêu, cũng giống như chuyện ám sát lúc trước, bốn người đều tức giận không nhẹ.
Vinh thân vương: "Hắn nhất định là cố ý, Dung Chiêu không thể xảy ra chuyện, nếu không Phúc Lộc Hiên của chúng ta làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy, hắn không thể xảy ra chuyện."
"Tiền của ta còn chưa lấy được, Dung Chiêu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện."
"Hiện tại Phúc Lộc Hiên giá trị bao nhiêu?"
Trăm vạn lượng.
Mấy người hít sâu một hơi khí lạnh.
Đây chính là trăm vạn lượng a!
Bánh Dung Chiêu lúc trước vẽ cho bọn họ vẫn còn trong đầu, vốn bọn họ đã muốn trăm vạn lượng này, bây giờ thiếu tiền... càng muốn hơn.
Dung Chiêu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, hắn một khi xảy ra chuyện, bốn người bọn họ không thể chung sống hòa bình, Phúc Lộc Hiên tất nhiên bất ển. Bọn họ đều có thế lực, tất phải trải qua một phen c.h.é.m giết.
Hôm nay ba vị hoàng tử đều nguyện ý bảo vệ Dung Chiêu, càng cho bọn họ thấy được cơ hội, ngày khác cho dù hoàng tử mình ủng hộ thất bại... Chỉ cần Dung Chiêu không ngã, Phúc Lộc Hiên vẫn còn, bọn họ vẫn còn có ngày lành.