Thân thể Liễu Bình rung lên, lập tức bơi lên phía trên hải uyên.
Trên một rồi lại một cánh cửa đều bị đánh dấu “Hủy diệt”.
Chỉ chốc lát sau, hàng chữ “Hủy diệt"
đã biến mất, nhưng trên mỗi một cánh cửa đều dán “? ??”.
Hiển nhiên, nam nhân có được pháp tắc Thời Gian kia cực kỳ cẩn thận, hắn ta
cũng không thâm nhập vào trong đó.
Dù sao thì Kẻ cầm dù còn ở bên trong! Liễu Bình cảm thấy hít thở không thông,
đồng thời tất cả mọi thứ trước mắt bắt đầu mơ hồ đi.- - Không được! Phải lập
tức tìm được một nơi, nếu không ý thức của hắn sẽ bị sức mạnh Kỳ Quỷ Dũng
Hiện cắn nuốt.
Liễu Bình dùng hết toàn lực mà bơi lên phía trên.
Bỗng nhiên, giọng nói non nớt của nữ anh vang lên bên tai hắn: “Không biết vì
sao, từ sau khi ba linh hồn chúng ta dung hợp, loáng thoáng đâu đó, ta có thể
cảm ứng được hướng đi của vận mệnh."
"Sinh cơ duy nhất nằm ở nơi đó ––".
Liễu Bình nhìn lại, chỉ thấy nữ anh vươn tay, chỉ về hướng cánh cửa nào đó phía
trên hải uyên.
"Nơi đó?"
Liễu Bình hỏi.
Khi nói chuyện, trên người hắn đột nhiên nổ ra mấy lỗ máu.
Máu tươi phun trào.- - Sức mạnh Kỳ Quỷ không rõ quá cường đại, cho nên thân
thể hắn sắp không chịu nổi nữa.
Ánh mắt Liễu Bình đanh lại, cổ hết sức nổi lên bên trên, nhìn về phía cánh cửa
mà nữ anh chỉ.
Chỉ thấy trên cửa có dán một hàng chữ: “Thế giới chân thật năm 2027, ?? ?? ?"
Nữ anh bình tĩnh nói: “Mau vào đi, vận mệnh nhẹ nhàng nói khẽ bên tai ta, đây
là sinh cơ duy nhất của ta và ngươi."
"Được!"
Liễu Bình ấn tay lên trên cửa, dùng sức đẩy ra.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Chú ý, người đang tiến vào thế
giới chân thật năm 2027!"
"Vì duy trì cẩn thận và an toàn, cánh cửa này chưa bao giờ có kẻ dạo chơi thời
gian tiến vào."
"Bắt đầu từ giờ khắc này, ngươi không có bất cứ thân phận nào để sử dụng."
"Bảo trọng!"
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
Nước biển mãnh liệt bao lấy Liễu Bình, trong nháy mắt cánh cửa mở ra, nó đã
cuốn hắn vọt vào bên trong.
Trong một mảnh phế tích hoang vu.
Liễu Bình lặng lẽ rơi xuống.
Bốn phía không một bóng người.
Cả người hắn toàn là máu, mắt tai mũi miệng cũng có máu loãng không ngừng
chảy ra.
Nữ anh nhìn chằm chằm vào hắn và nói: “Liễu Bình, người sắp bị nó cắn nuốt."
Liễu Bình không chút do dự mà mở tay ra, nhìn sức mạnh và vật chất không
ngừng sáng tối trên tay, nhanh chóng nói: “Tất cả pháp tắc Kỳ Quỷ đan chéo tại
đây, hình thành sinh và diệt, có và không, từ một sinh vạn, lại từ vạn về một,
căn cứ vào loại đặc tính này, ta có thể đặt tên cho nó là Hữu Vô (Có và
Không)."
"Nó tràn ngập địch ý với ngươi."
Nữ anh lo lắng nói.
Liễu Bình phun ra một búng máu, lắc đầu nói: “Đó là vì tùy tiện ôm lấy Kỳ
Quỷ, nhất định sẽ bị nó cắn nuốt, nhưng ta đã nghĩ ra cách --"
"Cách gì?"
Nữ anh hỏi.
"Ta cần sáng tạo một thân phận, lấy thân phận này để được pháp tắc tán thành,
nó tiếp thu hành vi của ta, cộng minh với ta thì sẽ cam chịu ta là hiện thân của
nó, là một bộ phận của nó, không còn ý đồ cắn nuốt ta."
Liễu Bình nói.
Trước đó hắn đã chứng minh điểm này ở hai chức nghiệp Vai Hà và Thần
Thánh kỵ sĩ.
Kế tiếp –– Hắn phải giành được tán thành của loại pháp tắc Kỳ Quỷ này trong
cơ thể! Có và không.
Dạng chức nghiệp gì có thể bày biện ra “Có"
và “Không"
? Liễu Bình suy nghĩ chỉ trong chớp mắt, hắn đặt nữ anh lên mặt đất, sau đó
ngồi xổm trước mặt nàng và nhẹ nhàng nói: “Thủy Thụ, cảm ơn người giúp ta
mở ra nghi thức đánh thức Kỳ Quỷ."
"Tuy rằng xảy ra chút sự cố, nhưng cuối cùng ta đã được Địa, Thủy, Hỏa, Phong
thừa nhận, còn biết được thân phận của kẻ kia."
"Kế tiếp ––”.
ố ế ấ ắ ố
"Đây là nghi thức cuối cùng của ta, nếu thất bại, ta sẽ bị “Dũng Hiện cắn nuốt,
đến lúc đó người nghĩ cách trốn đi."
Nữ anh trừng lớn đôi mắt nhìn hắn.
Liễu Bình thở sâu, hồi ức lại tình hình khi mở ra chức nghiệp “Vai hề"
trước mặt cung nữ.
Hắn nhặt một cục đá từ mặt đất lên, nhẹ nhàng nói: “Ngươi xem, đây là một cục
đá, đúng không."
"Đúng vậy."
Nữ anh phối hợp hắn mà đáp.
"Ngươi sờ sờ nó."
"Được, ta sờ rồi, nó thật sự là cục đá."
"Vậy xem cho kỹ, khi ta giao sức mạnh cho nó, nó sẽ sinh ra biến hóa Kỳ Quỷ,
đây cũng là sức mạnh Dũng Hiện của chức nghiệp này."
Liễu Bình nói, vươn đôi tay che cục đá lại.
"Đoán xem, kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Cục đá sẽ bị người giấu đi?"
Nữ anh nói đúng tình hình.
"Ngươi đã đoán sai."
Liễu Bình nói.
Hắn mở tay ra.
Chỉ thấy cục đá vẫn nằm ngay ngắn trên tay hắn.
Nhưng hoàn cảnh chung quanh hai người lại thay đổi.
Toàn bộ phế tích biến mất.
Không trung là màu xanh nước biển, có ba thái dương ảm đạm lơ lửng ở nơi đó.
Có gió thổi tới.
Nữ anh nhìn chăm chú vào cục đá trên tay Liễu Bình.
Chỉ thấy mặt ngoài cục đá hiện ra dãy núi con sông mặt đất sa mạc.
Liễu Bình vươn tay, che cục đá lại.
Trên bầu trời lập tức xuất hiện một bàn tay khổng lồ, che đi ánh sáng của thái
dương.
Nữ anh trọn to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.
Liễu Bình từ từ nói: “Có và không, không chỉ là tồn tại và hủy diệt, còn là sự
giao nhau của tuyến không gian thời gian và vận mệnh, ta đã biết, chức nghiệp
có thể hiện hóa loại sức mạnh dũng hiện này nên được gọi là “-"
Ả
"Ảo thuật gia."
Câu nói vừa dứt.
Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi hấp
thu tất cả sức mạnh quy tắc của thẻ bài, cũng lợi dụng tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ
của mình để phóng thích một lần “Dũng Hiện”."
"Ngươi thể hiện ra sức mạnh dũng hiện chân chính của Kỳ Quỷ: Hữu Vô."
"Cho dù không có thẻ chức nghiệp nào, nhưng người khai sáng một chức
nghiệp hoàn toàn mới."
"Trên người người đang nảy sinh lần hiện hóa mà sức mạnh Kỳ Quỷ này thừa
nhận."
"Nó cho rằng ngươi có thể đại diện cho nó."
"Kế tiếp ngươi có thể sử dụng sức mạnh Kỳ Quỷ Hữu Vồ."
"-- Người sẽ không bị nó cắn nuốt!"
Tất cả chữ nhỏ biểu hiện xong.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Lại một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Sức mạnh pháp tắc Địa,
Thủy, Hỏa, Phong cảm ứng được ngươi."
"Chúng nó thức tỉnh."