Một tháng này, Diệp Phàm lơ lửng trên vách đá, hắn tìm kiếm ở phạm vi xung quanh rồi xuống sâu hơn nhưng thật kỳ lạ là lại không tìm được Cương Phong Thạch Mầm.
Trong một tháng kiên trì, hắn nhận thấy thân thể mình thanh thoát hơn một chút, do được cương phong gột rửa nhưng để có hiệu quả lớn hơn phải chịu đựng rất lâu mà hắn lại không có thời gian nên không để ý đến công dụng này.
“Một tháng tìm kiếm ở chỗ này đã không tìm thấy gì, ta cần phải thay đổi vị trí.”
Diệp Phàm nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Có lẽ ta lựa chọn vị trí quá an toàn, người khác cũng thấy thế nên đã khai thác hết thạch mầm từ trước đó rồi.”
Thế là Diệp Phàm quyết định, hắn nhanh chóng thu hồi những chiếc đinh đã cắm vào vách đá trước đó, rồi trèo lên trên tìm một vị trí khác để đi xuống.
Về phía Âu Dương Phi Vân, hắn đang nghe Lý Dạ tự nhân trách nhiệm khi để Diệp Phàm âm thầm dời đi mà không thể phát hiện từ đó mất dấu Diệp Phàm.
“Được rồi, ngươi không cần phải tự trách, là chúng ta tình báo tổ chức chưa đủ cường đại, nếu không cần gì giá·m s·át Diệp Phàm mà hắn chỉ cần đi tới đâu là chúng ta đã biết rồi.”
Âu Dương Phi Vân không trách hắn, hắn biết để giá·m s·át một cái cường giả thì hạ tầng người là không có khả năng, nếu không thì chỉ cần quá chú tâm là sẽ bị phát hiện ngay.
Nhưng chỉ cần người đủ nhiều, lúc nào cũng quan sát lấy người từ Thanh Lam tông hướng đi trải qua, sau đó theo miêu tả lại mà có thể định vị được người cần tìm vị trí hướng đi.
Mà cũng rất hiếm khi khí vận chi tử đi ra ngoài lại không để lại náo động tại nơi hắn tới.
Rồi thời gian tới cũng chẳng có nơi nào có đấu giá hội dù chỉ là cỡ nhỏ.
Vậy thì chỉ có một trong hai khả năng, hoặc là việc này liên quan đến Diệp Phàm bí mật khiến hắn phải cẩn thận đối đãi, hoặc là Diệp Phàm đã phát giác ra việc bản thân bị theo dõi.
Khí vận chi tử lúc nào cũng có cơ duyên để từng lớp từng lớp tiếp xúc và bóc tách ra thế giới này rất nhiều bí mật, từ đó có nhiều việc bí ẩn là bình thường.
Còn việc Diệp Phàm đã phát giác ra việc bị theo dõi cũng không thể chắc chắn, cần phải có cơ sở rõ ràng để khẳng định.
Nói ra chính mình nghi vấn, Âu Dương Phi Vân nói với Lý Dạ:
“Thời gian tới, ngươi cần phải cẩn thận theo dõi, sau đó đưa ra các bài kiểm tra nhỏ để xem Diệp Phàm có thực sự phát hiện ra Thính Dạ đang theo dõi hắn hay không.
Việc này quan trọng như thế nào ngươi cần phải rõ.”
Lý Dạ cung kính đáp lời:
“Thuộc hạ đã rõ.”
Sau đó nhanh chóng dời đi.
Âu Dương Phi Vân cũng không quá lo lắng, nữ chủ vẫn còn tại Thanh Lam tông, tên kia sẽ còn trở về.
“Diệp Phàm lần này ra ngoài chắc chắn là đột phá Kết Đan cảnh, mình quá chủ quan nghĩ rằng Thanh Nguyệt tôn giả sẽ buộc tên kia lại và nàng chính là cơ duyên đột phá của hắn.”
Âu Dương Phi Vân tự nhận xét, thời gian qua mọi việc xuôi nước xuôi gió thế mà khiến hắn chủ quan quên mất rằng mình đối thủ là khí vận chi tử, không phải loại ất ơ người.
Cái giá phải trả cho lần chủ quan này chính là khi Diệp Phàm trở lại sẽ lại có thêm mấy lá bài chưa lật vì thế lại càng phải cẩn thận đối đãi Diệp Phàm.
“May mắn lần này sai lầm đến từ sớm, hậu quả hoàn toàn có thể khắc phục, nếu như vào một giai đoạn khác khi Diệp Phàm đã lớn mạnh hơn thì hậu quả xảy ra không biết như nào mà lường.”
Âu Dương Phi Vân tự an ủi mình, dù sao một cũ vỗ đầu khi còn sớm vẫn tốt hơn là cú đấm khi đã muộn.
Thời gian gần đây, Âu Dương Phi Vân đã mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, khả năng điều tiết linh lực gần như đã tới đại thành, lượng linh lực được sử dụng hiệu quả đã lên tới tám mơi phần trăm.
Cơ thể của Âu Dương Phi Vân cũng đã có bước tăng trưởng mới khi mà hắn liên tục đánh vỡ cực hạn khi tôi luyện linh lực thế mà vô tình cũng khiến khả năng chịu tải linh lực của cơ thể cũng theo đó mà tăng cường.
Ngoài ra không thể không kể tới công lao của Đại Đồng hội khi mà lượng lớn điểm cống hiến được thu thập lại, không chỉ đổi lấy một cái khóa lại không gian trận pháp tên là Phong Tỏa Càn Khôn trận lại còn đổi lấy rất nhiều linh dược, đan dược chậm rãi tẩm bổ hắn cơ thể.
Mặc dù cơ thể hắn đã tới viên mãn, để tăng lên không gian là rất khó, nhưng nhờ đánh vỡ cực hạn nên vẫn có thể chậm rãi đề thăng, chỉ là cách thức quá nông dân lại tiêu hao tài nguyên kinh người.
Dù sao hắn là phản phái không thể cơ duyên đầy mình như Diệp Phàm, chạy chỗ này nhảy chỗ kia là đủ mọi loại thiên tài địa bảo đập vào đầu.
Dù sao Đại Đạo ba ngàn không phân cao thấp nhưng chắc chắn Tiền Tài chi đạo phải là một cái đứng đầu đại đạo, không có vấn đề nào là tiền không thể giải quyết, nếu có chính là ngươi không đủ tiền mà thôi.
‘Diệp Phàm sắp tới sẽ đột phá Kết Đan cảnh, vậy là hắn cần khoảng hai năm để đột phá từ Hóa Hải cảnh lên Kết Đan cảnh, không nằm ngoài dự đoán của mình.
Về sau cơ duyên của tên này chắc chắn sẽ kinh người, Đại Đồng hội cùng tín dụng lá bài hiện tại phạm vi chỉ có thể đủ để đánh ngang tay với Diệp Phàm cơ duyên ở Kết Đan cảnh thôi.
Hai năm tới chắc chắn phạm vi phải được khuếch trương ra đến hai phần năm của Nam Vực rồi.’
Âu Dương Phi Vân tay gõ nhịp trên mặt bàn trong đầu cấp tốc suy tư đánh giá hướng đi sắp tới của Đại Đồng hội.
Hiện nay cấp cao tài nguyên Thanh Lam tông là đã đủ để hắn nâng cấp bản thân, nhưng về sau đó thì chưa chắc, hắn cần phải sớm ngăn chặn Diệp Phàm hành vi đào móc cơ duyên tại Nam Vực nếu không cao giai tài nguyên hắn không chống nổi Diệp Phàm.
Trở lại bên phía Diệp Phàm, khi hắn lọ mọ trèo lên đến vách đá, đang tháo dây bỗng nghe thấy âm thanh gào thét tựa như:
“Đứng lại.”
Mau chóng làm xong trong tay động tác, hắn thời gian chẳng dư dả gì cần phải mau chóng làm xong trong tay việc còn trở về giúp sư tôn chữa thương.
Nhưng tiếng bước chân ngày càng tiến gần đến hắn:
“Hừm, không trùng hợp đến vậy đi, ta né đi phương hướng lại trùng với người ta chạy trốn tới phương hướng.”
Diệp Phàm định quay đầu trốn đi nhưng rất tiếc đã không còn kịp rồi, một cái nữ tử khắp người toàn là v·ết t·hương từ trong rừng lao tới, do vội vã mà đã đâm sầm vào hắn.
Bởi vì cú v·a c·hạm này khiến cho kẻ thù của nàng đuổi kịp.
Một tên thô kệch nam tử cười khà khà tiến lên khiêu khích:
“Chạy nữa đi, Liễu tiểu thư sao không tiếp tục chạy trốn nữa?”
Mấy cái người ở phía sau cười châm chọc trước mắt nữ tử.
Một cái gầy gò nam tử tiến lên nói:
“Liễu tiểu thư đừng nên phản kháng nữa, theo ta trở về gặp thiếu gia chủ, thiếu gia chủ đã nói rằng sẽ hảo hảo thương yêu ngươi.”
Diệp Phàm lúc này nhìn thấy đâm sầm vào mình nữ tử, quần áo nhiều chỗ không lành lặn, trên thân còn có nhiều v·ết t·hương do binh khí tạo thành, tóc tai hỗn loạn không có quy tắc nhưng gương mặt nàng lại tinh khiết nhưng cương trực khiến hắn rung động không thôi.
Đó là chưa kể tới dù áo quần rộng thùng thình nhưng trước đó v·a c·hạm cũng là đủ để Diệp Phàm cảm nhận va vào người mình mềm mại êm ái êm ái đồ vật.
Nữ tử lúc này bối rối nhìn những kẻ truy đuổi nàng, lúc này giọng nói yếu đuối, mệt mỏi do tâm lực bị hao mòn suốt bao ngày chạy trốn:
“Thiếu hiệp cứu mạng, tiểu nữ tên là Liễu Tuyết Kỳ đến từ Thanh Lam tông phía đông địa bàn một cái gia tộc tên là Liễu gia, trước đó đại chiến gia tộc không may bị trọng thương sau đó có Thẩm gia thiếu gia chủ vì trước đó ái mộ tiểu nữ tư sắc mà đã chèn ép Liễu gia hòng đạt được mục đích.
Do gia phụ không chấp nhận bởi vì nghe nói Đại Đồng hội người sắp tới hỗ trợ an ổn sau c·hiến t·ranh, Thẩm gia thiếu gia chủ bí quá làm liều thế mà liên kết mặt khác gia tộc trong đêm diệt đi Liễu gia.”
Liễu Tuyết Kỳ nói đến đây không kiềm được nước mắt nhưng cố gắng nén lại nhằm nói hết đầu đuôi câu chuyện dẫn tới xen lẫn trong đó là những tiếng nấc nghẹn:
“Tiểu nữ, hức, vì được phụ thân yểm trợ may mắn, hức, thoát đi và chạy trốn.
Nhưng tên cầm thú kia thế mà lại phái người t·ruy s·át, hức hức, một đường chạy trốn tới được đây thế mà chúng lại chặn được tiểu nữ chuyến tàu sau đó t·ruy s·át tới vách núi này.”
Diệp Phàm cầm lấy nàng bàn tay nhỏ nhắn sau đó hào khí nói:
“Liễu cô nương cứ tin tưởng tại hạ, trong Thanh Lam tông địa bàn há có thể có kẻ làm loạn.”
Năm tên tráng hán thấy vậy cười khinh miệt nói:
“Ha ha ha, một cái chỉ là Hóa Hải cảnh mao đầu tiểu tử thế mà cũng dám chen chân vào bọn ta công việc.”
Sau đó cả năm tên cùng tỏa ra Kết Đan cảnh uy áp hòng đe dọa Diệp Phàm.
Diệp Phàm dịch chuyển bước chân đứng chống đỡ uy áp giúp Liễu Tuyết Kỳ sau đó nhanh chóng lấy ra chính mình linh kiếm chuẩn bị chiến đấu.