Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 60: Âu Dương Phi Vân chữa trị cho Thanh Nguyệt tôn giả



Chương 60: Âu Dương Phi Vân chữa trị cho Thanh Nguyệt tôn giả

Bắt được nhóm tà tu, Âu Dương Phi Vân đích thân hứa rằng sẽ không g·iết bọn chúng, trái lại còn cung cấp cho chúng tài nguyên, chỉ cần bọn chúng làm cho hắn một việc.

Tất nhiên, bọn chúng bị chế ước, chỉ cần dám nói ra chuyện này hay nói về Âu Dương Phi Vân sẽ ngay lập tức m·ất m·ạng.

Việc mà đám tà tu cần làm chủ yếu là Hợp Hoan tông nhóm xuất công, Thi Độc tông xuất lực, Hợp Hoan tông xuất ra một vài loại bí truyền xuân dược đảm bảo mê được Ngưng Thần cảnh tu sĩ, nhưng quá trình hạ độc thì âm thầm từ từ.

Âu Dương Phi Vân cũng không làm khó chúng, hắn còn mời thêm vài loại uy tín lâu năm độc sư đến cùng nhau phối hợp.

Thế là mấy lần lá trà cho Tần Thiên Tuyết sử dụng đều có Âu Dương Phi Vân bóng dáng.

Về sau khi nắm bắt được Diệp Phàm hành tung cùng xác định được ngày độc phát, hắn đã hẹn Tần Thiên Tuyết đến trà quán để trao đổi thông tin.

Một lần đó lá trà chính là chìa khóa kích phát toàn bộ dược hiệu ẩn tàng chậm rãi phát tác, sau đó hắn cài người đi cùng đám tà tu truy đuổi Tần Thiên Tuyết, một đường truy một đường phách lối kêu gào mình là Ma Thần giáo người.

Thế là dẫn tới cảnh tượng Tần Thiên Tuyết trốn đi trong hang động tránh né đám người, vị trí hết sức trùng hợp lại nằm trên tuyến đường Diệp Phàm đang hướng tới để hồi tông.

Âu Dương Phi Vân lúc này ngồi trước bàn cờ chờ đợi tin tức.

Hắn chờ đợi cho mọi bánh răng khớp lại với nhau lúc đó mới là lúc hắn đánh gãy mấy nhóm quân cờ kia.

Trăng càng ngày càng lên cao, lúc này một bóng người âm thầm xuất hiện phía sau lưng Âu Dương Phi Vân, đó là Lý Dạ, hắn cung kính quỳ một gối trên đất, hai tay dâng lên một cái lưu ảnh thạch.

“Thưa thiếu chủ, đồ vật đã được mang đến, mọi việc đều đúng như kế hoạch.”

Âu Dương Phi Vân lớn tiếng khen “Tốt” sau đó lấy viên này lưu ảnh thạch, cầm theo một viên khác lưu ảnh thạch sau đó rời đi.

Phương hướng hắn đi tới là Thanh Nguyệt phong, phía bên ngoài Đoàn Tử Thu đã đợi sẵn sau đó cả hai một chủ một tớ cùng nhau đi tới.

Bởi vì trời đang dần về đêm, bên ngoài rất ít đệ tử, Âu Dương Phi Vân cũng không ngại có ai đó nhìn thấy Đoàn Tử Thu.

Đến Thanh Nguyệt phong, hắn lấy ra Thái Hạo chân nhân lệnh bài kích hoạt một cái thông báo sau đó đại trận cho hắn tiến vào.



Một đường thẳng tiến tới Thanh Nguyệt tôn giả chỗ ở trước kia, một đường vắng tanh, không có một đệ tử nào, hắn thuận lợi tiến đến bên ngoài cửa.

Cửa vào có cấm chế, nhưng cũng chẳng vấn đề gì, Âu Dương Phi Vân trước đó đã tìm được cách phá giải, nhưng trong lòng hắn âm thầm chửi thề

‘Má, ta tiến tới thì đủ loại phòng ngự trận pháp rồi thì cấm chế, vậy mà Diệp Phàm thì cứ thoải mái tiến vào.’

Tiến vào gian phòng, Thanh Nguyệt tôn giả yếu đuối nằm trên giường, phát giác có người tiến vào, nàng đe dọa:

“Ai, kẻ nào dám to gan đột nhập Thanh Nguyệt phong?”

Sau đó cố bộc phát mình uy áp nhưng bất thành.

Âu Dương Phi Vân cười cười trả lời:

“Ngũ trưởng lão, là Phi Vân.”

“Âu Dương Phi Vân, tại sao ngươi có thể tiến về nơi đây?”

Âu Dương Phi Vân không đáp lại, chỉ nói rằng:

“Lấy ngũ trưởng lão tình hình hiện tại sợ rằng đã đi đến hồi kết rồi đi, Phi Vân tới đây để giúp ngài giải độc.”

“Hừ, ta không cần ngươi giải độc, ngươi đi đi.” Thanh Nguyệt tôn giả giận giữ quát mắng.

Âu Dương Phi Vân đi thẳng vào vấn đề:

“Tất nhiên là đường đường chính chính giải độc chứ không phải như Diệp Phàm cách giải độc giúp ngài.”

Thanh Nguyệt tôn giả sửng sốt hỏi lại:

“Làm, Làm sao ngươi biết Diệp Phàm thay ta giải độc?”



Âu Dương Phi Vân phì cười, nàng bị độc này làm suy yếu tới mức bí mật thông tin như vậy cũng dám xác nhận, có lẽ là tuyệt vọng nên cũng chẳng cần thiết giấu diếm gì nữa đi.

Hắn nói:

“Ngài cứ yên tâm, ta sẽ không động chạm tới ngài, cũng chẳng cần phải động chạm tới y phục. Ha ha”

Thanh Nguyệt tôn giả thẹn quá hóa giận, thế mà tỉnh táo đôi chút:

“Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì? Ta trúng độc này mười năm nay đã tìm kiếm cách giải khắp nơi làm sao có thể để ngươi giải được?”

Âu Dương Phi Vân không trêu đùa nàng nữa, dựa vào nàng phản ứng hắn chắc chắn một điều rằng mọi suy đoán của hắn về khí vận chi tử là đúng, chữa bệnh phải cởi đồ.

Thế là Âu Dương Phi Vân nhanh chóng trình bày cách giải độc:

“Vị này chính là Thi Độc tôn giả truyền nhân, biết cách giải độc, cách thức hơi cực đoan, cần lấy độc trị độc, bùng phát giúp ngài dồn nén Âm Thi Tiên Thiên độc vào một ngón tay, độc kia sẽ thành tường ngăn giữa cơ thể và ngón tay của ngài.

Sau đó, dùng bình ngọc đặc chế này hút lấy Âm Thi Tiên Thiên độc và phong bế, còn độc kia sẽ giải bình thường.

Sau khi giải độc, ngài cần ăn lấy viên này Thiên Tri Đan giúp ngài chữa trị pháp tắc tổn thương do cần dùng Pháp Tắc chặt ngón tay, rồi đó mới uống viên này Hồi Nguyên đan giúp ngài phục hồi lại bị chặt đứt ngón tay.”

Nhìn thấy nàng lắng nghe rõ ràng lời nói của mình, Âu Dương Phi Vân mới hỏi:

“Ngũ trưởng lão còn muốn giải độc?”

Thanh Nguyệt tôn giả lúc này mới không còn vẻ hung hăng vừa rồi sau đó mới nói:

“Cảm ơn ngươi Phi Vân, ta là trưởng bối mà lại đối xử với ngươi như vừa rồi, cho ta xin lỗi.

Độc ta sẽ giải.”

Âu Dương Phi Vân mỉm cười:



“Tốt lắm, nhưng ta cần phải nói cho tôn giả biết rằng loại độc sắp tới ngài phục dụng bùng phát rất mạnh lại trong thời gian ngắn, từ đó giúp ngài tranh thủ chút thời gian vận dụng sức mạnh hỗ trợ nó áp chế Âm Thi Tiên Thiên độc bởi thế cũng sẽ gây tổn thương cho ngài, chỉ mong ngũ trưởng lão chịu đựng nổi.”

Thanh Nguyệt tôn giả kiên quyết nói:

“Ta chịu đựng được.”

“Tốt, vậy Tử Thu, ngươi mau hướng dẫn tôn giả biện pháp.”

Thế là Đoàn Tử Thu mau chóng tiến tới, hướng dẫn Thanh Nguyệt tôn giả, hắn sợ hãi vị này tôn giả sẽ g·iết hắn trả thù, nhưng lại không dám làm trái lại.

Thêm nữa, ngay khi bước vào nơi đây hắn theo lời Âu Dương Phi Vân dặn dò, tốt nhất nên ngăn lại ánh mắt cùng linh thức, tránh để dung mạo của Thanh Nguyệt tôn giả làm mê thất.

Dù sao tên mao đầu tiểu tử này chắc gì đã nắm qua tay nữ nhân mà đối với Âu Dương Phi Vân, Đoàn Tử Thu tài năng được hắn công nhận và cũng muốn tài bồi nên hắn không muốn tên này cả ngày ngẩn ngơ đâu.

Mọi việc hết sức suôn sẻ, sau khi hoàn thành việc cả hai cùng rút lui ra khỏi phòng nhỏ, sau đó bắt đầu lấy ra bàn trà, Âu Dương Phi Vân ngồi uống, Đoàn Tử Thu đứng hầu.

Thời gian qua Đoàn Tử Thu cuộc sống hết sức tốt đẹp, hắn được cung cấp tài nguyên giúp hắn tu luyện, đột phá rồi thì hắn được người khác công nhận khả năng, điều mà sau khi gia gia của hắn c·hết đi đã lâu không có ai nói qua.

Hắn còn có chính mình mấy cái chân tay, mặc dù đến từ Hợp Hoan tông nhưng có còn hơn không, điều này khiến hắn có cảm giác mình là một người quan trọng, nhưng gần đây mấy tên kia được Lý Dạ cử đi đào tạo một nhóm nữ tử oanh oanh yến yến nên không gặp mặt được.

Thời gian trôi qua, trong phòng nhỏ ngoài chốc lát lại có linh lực ba động lại chẳng có một âm thanh gì, mà dù cho có những thứ khác hai người này cũng không đủ tu vi để phát giác ra, vì thế khi mà Thanh Nguyệt tôn giả vận dụng bản thân Minh Nguyệt pháp tắc chặt đứt ngón tay út cả hai cái này người vẫn còn thưởng trà ngắm trăng.

Chỉ cho đến khi Thanh Nguyệt tôn giả suy yếu từ trong phòng nhỏ đi ra hai người này mới xác nhận mọi việc hoàn thành.

Âu Dương Phi Vân ra hiệu cho Đoàn Tử Thu lấy ra chén trà, sau đó mời Thanh Nguyệt tôn giả ngồi xuống uống trà.

Sau khi uống xong một chén trà, Thanh Nguyệt tôn giả mới hỏi:

“Phi Vân, nói đi, ngươi giúp ta là cần ta điều gì?”

Âu Dương Phi Vân cười cười, cũng chẳng vòng vo đáp:

“Cần tôn giả một cái ân tình, sẽ không làm khó tôn giả. Còn về lần này chữa trị phí tổn, đan dược được hối đoái từ tông môn, ngài xem giá trị để đền bù. Ngoài ra, tôn giả bình tĩnh xem lấy hai cái này lưu ảnh thạch.”

Thế là Âu Dương Phi Vân lấy ra hai viên lưu ảnh thạch cho Thanh Nguyệt tôn giả xem.

---

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.