Ta Chỉ Đóng Vai Biến Thái, Kỳ Thực Là Tù Phạm Tốt

Chương 377: Có khả năng



Chương 377 : Có khả năng

“Cha à, cha đã về rồi.”

Tạ Kỳ rời khỏi đám tang, trở về nhà thờ, tiểu Johnny ngay lập tức đến đón hắn.

“Hôm nay trong t·ang l·ễ có đông người không?”

Tiểu Johnny hỏi, vì hắn biết cha của mình không thích chỗ đông người, đa phần đều là ở một mình.

“Cũng không đông lắm, chỉ là thấy được vài người thú vị.”

“?”

Tiểu Johnny kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn khóe môi đang mỉm cười của Tạ Kỳ.

Đây vẫn là lần đầu tiên cha để lộ sự hứng thú đối với người nào đó, cho dù là sĩ quan cảnh sát Artha từng đến đây nhiều lần, thì hắn vẫn chưa từng thấy qua cha mình có dáng vẻ này.

“Là ai vậy ạ?”

Trong lòng tiểu Johnny cảm thấy khác thường, nhịn không được mà hỏi lại.

“Chính là em gái của sĩ quan cảnh sát Grinn, trước kia chưa từng nghe hắn nhắc đến bao giờ, hôm nay là lần đầu tiên gặp, phát hiện nàng ta rất hợp với giáo lý của chủ ta.”

Tạ Kỳ mỉm cười, nói xong câu đó liền bỏ tiểu Johnny ở lại một mình, còn bản thân thì quay về phòng thí nghiệm trong phòng phía sau rồi không bước ra nữa.

Một câu có vẻ như là vô tình của hắn lại làm trong lòng của tiểu Johnny nổi sóng.

Annie Grinn.

Chính là nữ nhân mà hắn từng gặp hai lần đó.

Đến cùng thì trên người nàng có thứ gì hấp dẫn mà khiến cho người xưa nay vốn dĩ đối xử lạnh lùng với mọi người như cha mình lại khen ngợi nàng ta?

Tiểu Johnny cúi gầm đầu, không biết là đang suy nghĩ điều gì, tay trái nâng lên nắm chặt thập giá trước ngực.

Một lát sau, hắn mới nhấc chân bước lên, đến trước phòng thí nghiệm, rung chuông ở phía trên.



Chuông không phát ra tiếng, chỉ có chiếc chuông được kết nối bên trong kia sẽ thông báo cho người bên trong, biết rằng có người đến tìm.

Rất nhanh Tạ Kỳ mở cửa ra, sau đó liền nghe thấy tiểu Johnny nói muốn đến hội luyện kim ở trong trấn, muốn xem có sản phẩm mới nào hay không.

“Sắp đến giờ ăn tối rồi, vậy ngươi đi sớm về sớm.”

“Vâng, thưa cha.”

Sau đó, Tạ Kỳ đứng bên trong cánh cửa, nhìn bóng lưng tiểu Johnny rời đi, khẽ mỉm cười rồi đóng cửa lại.

————

Mục đích đến trấn Conice đã hoàn thành, lẽ ra Lee cùng ba người kia cũng nên rời khỏi đây.

Chỉ là vì sự ảnh hưởng của vụ g·iết người, ba người bọn họ hiện tại với tư cách là một trong số các n·ghi p·hạm vẫn chưa thể khởi hành rời đi.

Annie và Phil cùng đi với ba người Lee, hỏi dự định sau này của bọn họ.

“Nếu như mấy người có chuyện gì gấp, ta có thể phối hợp với cảnh sát xem thử, xem có thể cho mọi người tạm thời rời đi một đoạn thời gian được không.”

Annie ngoài mặt lộ ra vẻ lo lắng, dường như sợ vì nguyên nhân anh trai nàng mà ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của bọn họ.

“Ta thì không sao cả, ta vốn dĩ lúc đến cũng xin nghỉ phép ở tòa soạn rồi, nói là đi tìm tài liệu để viết… đương nhiên đây chỉ là một cái cớ thôi mà…”

“Ta hiểu được mà, các người không cần phải lo rằng ta hiểu lầm đâu.”

Annie mỉm cười an ủi Lee, rồi quay sang nhìn hai người còn lại.

Bị bắt quả tang ngay tại hiện trường, hơn nữa còn bị Lee làm mất thanh danh, sắc mặt Johnny vẫn không khá hơn là bao.

Lúc này khi bị hỏi tới, chỉ nói mình muốn ở lại để điều tra việc của Artha, cảm thấy sự việc không đơn giản như thế.

“Ý của ngài là…… Anh trai của ta không phải là t·ự s·át?”

Johnny chế nhạo nói, “Đừng có giả bộ trước mặt ta, cô không cũng đang nghĩ như vậy đó sao, nếu không thì tối hôm qua sao lại hỏi chỗ cất dữ liệu ở chỗ cảnh sát làm gì?”



Thái độ của hắn rất xốc nổi, Annie vẫn chưa nói gì, thì Phil đứng bên cạnh đã dừng chân lại, nhìn hắn chằm chằm với vẻ mặt hầm hừ, trông có vẻ muốn đánh nhau với hắn.

“Phil.”

Annie chỉ gọi hắn một tiếng, Phil liền khôi phục vẻ bình thường, cùng họ tiếp tục bước đi, như thể chưa từng có gì xảy ra.

Johnny bĩu môi, cũng bị Lee lườm một cái.

“Ta quả thực có vài nghi ngờ với vụ việc này, nhưng không phải là cảm thấy anh trai ta bị người khác g·iết đâu, mà nguyên nhân thật sự liên quan đến một vài trải nghiệm mà ta đã có trước đó.”

Annie chuyển đề tài, nhưng lại không hề nói gì thêm, rồi lại nhìn qua Fane.

“Annie tiểu thư, nếu cô không muốn tiếp tục ở trong trấn, thì có thể nói cho ta, ta sẽ cố gắng hết sức giúp cô.”

“Không cần đâu, ta thấy mình có thể nghỉ phép ở đây luôn cũng được.”

Fane công việc nguyên thân vốn là người soạn văn bản ở chính phủ, có thể nói không bận không nhàn, lại vừa hay có lý do để che mắt mọi người.

“Thật vậy sao, vậy thì tốt quá rồi.”

Annie tỏ vẻ như tin tưởng, nhưng trong lòng lại càng thêm nghi ngờ về thân phận của họ.

Người bình thường khi nghe được vụ án g·iết người hàng loạt xảy ra ở trấn, hơn nữa ở ngay trong đêm đầu đến thì đã trải qua rồi, thì ít nhiều cũng sẽ kinh hãi sợ hãi, chứ đừng nói gì đến chuyện bình chân như vại, mà vẫn còn muốn ở lại nơi này rồi.

Nhưng ba người trước mắt dường như lại quá bình thường, thậm chí còn có ý định muốn điều tra chuyên sâu nữa.

Ba người vẫn chưa nhận ra sự nghi ngờ của Annie, Lee lại đang cân nhắc xem có nên hỏi lại Annie về trải nghiệm trước đây là cái gì hay không.

Ngay lúc này, có một giọng nói mang vẻ non nớt từ phía xa gọi bọn họ lại.

“Xin chào mọi người, trùng hợp thật lại gặp nhau rồi.”

Thiếu niên khoác áo bào đen, ánh mắt sáng ngời, trên ngực lấp lánh thập giá.

“Là mục sư tiểu Johnny này, chào ngươi ngươi đây là đang đi đâu thế?”



Lee chủ động chào hỏi hắn, tự giác đảm nhận vai trò người giao thiệp trong đám người.

“Ta đang muốn đến hội giả kim bên kia xem, nhìn thấy mọi người nên liền qua chào hỏi một tiếng thôi.”

Tiểu Johnny cười một tiếng, rồi quay đầu sang nói với Annie: “Ta còn chưa kịp nói cảm ơn với cô, cảm ơn cô vì chuyện lúc nãy đã giúp ta, xin lỗi vì không tham gia được đám tang của anh trai cô, việc của nhà thờ thì lại quá bận, sau khi cha ta rời đi thì ta cũng không thể bỏ mặc được.”

“Không sao, ta chỉ muốn biết nơi mà ngài đang nói đến hội giả kim là ở đâu, bọn ta cũng có thể qua xem không?”

“Đương nhiên, ở đó có rất nhiều sản phẩm mới lạ, mà cuộc sống hàng ngày chúng ta đều có thể sử dụng đến…

Không hiểu sao, Annie và tiểu Johnny liền bắt đầu trò chuyện, còn những người khác thì lại không thể xen vào.

Rất nhanh, Annie quyết định cùng với tiểu Johnny đi đến chỗ đó, Phil thì đương nhiên là theo Annie, còn Lee, Johnny và Fane lại liếc nhau, dưới cái ánh mắt nháy liên hồi của Lee liền quyết định quay về nhà trọ.

Hai bên liền chia ra thành hai ngả.

“Sao chúng ta lại không đi theo luôn nhỉ? Nghe tên hội giả kim cũng có thể biết sẽ có những thứ có tác dụng rất lớn.”

Fane cất lời nói.

Mà Johnny thì hiếm khi mà lại đồng ý với ý kiến của hắn.

“Chỗ đó cũng ở trong trấn thôi, cũng đâu có chân mà chạy đi được, giờ quan trọng hơn là ta đã phát hiện ra một thông tin rồi, thông tin này có liên quan đến sau này bọn ta nên hành động như thế nào nữa.”

Lee vẻ mặt nghiêm túc, quay đầu nhìn xung quanh, thấy gần đây không có ai, liền ghé đầu qua nói.

“Annie và Phil hai npc đó, không phải lần đầu tiên ta thấy, ở phó bản mà ta xem trước khi đến đây cũng có bọn họ.”

“Gì chứ? Trùng hợp như vậy á?”

Fane mở to mắt, còn Johnny cũng há hốc mồm kinh ngạc nói một câu.

“Khoan, chẳng phải chúng ta đều là những phó bản mà tên nhóc đó đã từng trải qua sao, vậy thì nếu gặp được hai người này, Tạ Kỳ nhất định sẽ nhận ra thôi, đến lúc đó thì ta có thể tìm ra người đó rồi!”

Johnny lập tức nói ra suy nghĩ của mình, cho là nhiệm vụ rất nhanh là hoàn thành.

“Đúng đó, gặp được hai người quen, dù thế nào thì cũng sẽ lộ ra sơ hở mà, ngươi mà sớm biết cái tin này thì bọn ta đâu có tốn thời gian làm gì nữa?”

Lee sau khi nghe được câu hỏi của cả hai người kia thì đành bất lực mà dang tay: “Một mình ta thì làm sao xem hết được chứ, với cả ta đâu có biết gì về những người đó, thì biết được biểu cảm của bọn họ có bình thường hay không chứ?”

“Vậy thì vị mục sư lúc nãy thì sao, ta cảm thấy hắn quá nhiệt tình ấy chứ, biết đâu đó chính là Tạ Kỳ thì sao?”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.