Ngồi ở ngoài quán nước Bạch Ngọc nhe răng cười với Thiên Tiếu, biết được La Sơn ở rất gần nên hắn chỉ biết nhe răng cười bởi quá sợ hãi .
Lúc này hắn bắt đầu có chút hối hận, tại sao lại không để một học sinh nào đó có tu vi thấp một chút tới tìm, như thế La Sơn còn lâu mới phát hiện ra được, nhưng bây giờ rời đi đã quá trễ .
Nhìn thật kỹ hắn mới thấy Thiên Tiếu có rất nhiều đặc điểm của cha mẹ, chả hiểu kiểu gì mà lần trước hắn lại không nhận ra đôi mắt ấy .
Đôi mắt khiến cho người ta giống như bị hút vào trong của Vân Ca, thật sự năm người hắn thầm thương cũng là Vân Ca, hắn phải lòng nàng cũng chỉ vì một ánh mắt,