Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết

Chương 158: Chương 158



Quả thật anh không nên ôm nhiều kỳ vọng với cô, cho tới bây giờ anh và cô không cùng một thế giới.

Tất nhiên Diệp Thư Hoa không biết suy nghĩ trong lòng của anh Tống, cô còn thật có lý chẳng sợ gật đầu: "Đúng vậy, em nghe có người ở sau lưng em khen em xinh đẹp, nói em còn xinh đẹp hơn nữ chính hôm nay nữa, em thật sự muốn hỏi bọn họ một chút có thật hay không."

"..." Khóe miệng Tống Thanh Huy co quắp, lời này của Diệp Tiểu Muội càng làm cho anh cảm thấy bị chấn động còn hơn cả việc cô xem phim nhưng chỉ quan tâm nhân vật nữ chính có đẹp hay không. Anh yên lặng hồi lâu mới tiếp nhận thực tế, bất đắc dĩ nói: "Lỗ tai của cô cũng thấy nhạy."

Thật ra anh càng muốn nói, loại lời như vậy nghe vào tai là được, Diệp Tiểu Muội lại không biết xấu hổ hỏi ra.

Diệp Tiểu Muội cũng không biết xấu hổ, trái lại cô còn rất đắc ý, tiếp tục sát mặt gần lại bên cạnh Tống Thanh Huy, "Có phải bọn họ nói thật hay không?"

Tất nhiên Diệp Thư Hoa cũng sẽ không ngay cả chút tự tin này cũng không có. Dáng vẻ của cô xinh đẹp hơn nữ chính trong phim, chính là sự thật không thể nghi ngờ.

Hỏi như vậy cũng chỉ là cô muốn biết mình có phù hợp với thẩm mỹ của anh Tống hay không, nếu như phù hợp vậy cô cũng không cần quá nghiêm túc cua anh Tống vào tay, cũng có thể nói là qua loa. Nhưng nếu không phải, có thể sẽ biến thành một mình cô đơn phương quấy rầy.

Liên quan đến thịt hộp, Diệp Tiểu Muội vẫn tương đối nghiêm túc.

Chẳng qua cô không biết xấu hổ như vậy, anh Tống có chút không có lời gì để nói. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đang cười hồn nhiên với khoảng cách gần như vậy, cuối cùng anh cũng không có cách nào che đi lương tâm của mình, Tống Thanh Huy vẫn chấp nhận gật đầu: "Cô xinh đẹp."

Thật ra anh cũng nghe được cuộc trò chuyện mà Diệp Tiểu Muội nghe được, hiển nhiên không chỉ có một hai người thảo luận, Tống Thanh Huy đoán người hôm nay đến xem phim, ít nhất có một nửa người đang lặng lẽ chú ý đến cô. Dù anh không muốn thừa nhận, cũng không thể thay đổi được sự thật Diệp Tiểu Muội được ông trời ưu ái, ngũ quan và dáng người tốt, da trắng nõn, khí chất lại xuất chúng, đừng nói là công xã, chính là lúc anh ở Bắc Kinh cũng chưa từng gặp qua cô gái nào làm cho người khác chú ý như Diệp Tiểu Muội.

Một nơi nhỏ như vậy lại sinh ra một cô gái một vạn dặm chọn một, tất nhiên là một truyền mười mười truyền trăm, Tống Thanh Huy không cần nghĩ cũng biết, từ hôm nay trở đi, Diệp Tiểu Muội đã nổi tiếng từ chỗ này ra, lần này ngưỡng cửa nhà họ Diệp sắp bị đạp hư rồi.

Thành thật thuộc về thành thật, nhưng lời nên nói vẫn phải nói, Tống Thanh Huy không tự chủ lộ ra vẻ mặt nghiêm túc dạy dỗ: "Tiểu Muội, tôi cảm thấy nữ đồng chí quá mức chú trọng bề ngoài không phải là chuyện tốt gì, ‘cái mà nhân gian không lưu giữ được chính là nhan sắc’. Khi cô già rồi, đầu bạc trắng, sẽ không còn xinh đẹp nữa, chỉ có tư tưởng và kiến thức sẽ đi theo cô cả đời, dù là người già bảy mươi tuổi, cô vẫn là người có nội tâm phong phú làm cho người ta tôn trọng..."

Anh Tống đột nhiên biến thành Tống báo thù, Diệp Thư Hoa có chút bất ngờ, mở to hai mắt nghiêm túc nhìn anh mấy lần, muốn tìm dấu vết cha già từ trên mặt anh Tống.

Từ sau khi xuyên qua, cô chưa từng nghe được những lời này, đời trước mỗi lần chơi đùa với bạn bè xấu cha của cô đều sẽ tận tình khuyên bảo cô một trận, hy vọng cô nghe xong thì có thể mau chóng tỉnh ngộ, vứt bỏ cuộc sống ăn no chờ c.h.ế.t đi đến công ty làm người nối nghiệp của ông ấy.

Đáng tiếc Diệp Thư Hoa cũng không bị mắc lừa, trong lòng cô có tính toán.

Mặc dù cô cà lơ phất phơ, nhưng dù gì cũng dựa bảo bản lĩnh thi đậu trường đại học nổi tiếng trong nước, sinh viên nghệ thuật đường đường chính chính. Cô cũng đã quá quen thuộc với kiểu này của cha, mấy đứa em gái kế cùng cha khác mẹ của cô, người trước không bằng người sau, đều bị mẹ của bọn họ chiều hư, đi học toàn dựa vào việc tiêu tiền. Ở nước ngoài học trường đại học chui, trở về nước thậm chí ngay cả tiếng Anh cũng không nói lưu loát được, bọn họ mới thật sự là kẻ ăn chơi. Cha cô rõ ràng chuyện này, mới có thể khuyên cô đến công ty học tập.

Nhưng mà ở trước mặt đám em gái kế, Diệp Thư Hoa vẫn rất tự tin, cảm thấy không có một ai có thể sánh với cô, đối với việc thừa kế công ty của cha cũng không vội vàng. Dù sao cha cô cũng chỉ có một người thừa kế có thể miễn cưỡng hợp tâm ý là cô thôi, vậy thì cứ cực khổ thêm mấy năm, chờ cô chơi đủ rồi, lúc nào cũng có thể thừa kế công ty.

DTV

Cho nên đối với mấy lời khuyên này cô cảm thấy quá quen tai, cô nghe vào tai trái ra tai phải, dù Đường Tăng niệm kinh từ cha của cô biến thành anh Tống thân ái, Diệp Thư Hoa vẫn không để trong lòng, thậm chí còn ấm ức nghĩ chờ cô già rồi vẫn là một bà lão đẹp nhất, ai nói xinh đẹp không có tác dụng gì.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.