Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết

Chương 61: Chương 61



Sau đó Tống Thanh Huy có chút không cảm nhận được mùi vị gì.

Lần trước đến nhà họ Diệp làm khách, Diệp Tiểu Muội còn mở miệng gọi từng tiếng "anh Tống" giống như đã quen biết từ lâu, ngay cả anh cũng muốn nhắc nhở cô nên dè dặt một chút, không cần điều tra phần nhiệt tình này là đối với anh hay là đối với sữa mạch nha mà anh mang đến, ít nhất nói rõ vị khách này là anh vẫn được hoan nghênh.

Mà bây giờ, anh thật sự có chút cảm giác mình không được hoan nghênh.

Dù Tống Thanh Huy có trưởng thành đi nữa, đụng phải Diệp Tiểu Muội nói trở mặt là trở mặt ngay này, cũng không thể dễ dàng thích ứng được, nhất là lúc không thích hợp này trong đầu anh còn nhớ ra những lời trêu ghẹo của các đồng chí trong kí túc xá thanh niên trí thức, so sánh hai bên như vậy làm cho anh cảm thấy mặt mình bị vả càng đau hơn.

Nhưng cũng chỉ có thể an ủi mình, cũng may Diệp Tiểu Muội không có yêu thích gì với anh, nếu Diệp Tiểu Muội thật sự không phải anh thì không thể, vậy lúc đó anh mới phải thực sự nhức đầu, cái miệng này quá kén ăn, anh không biết mình phải làm việc bao nhiêu mới có thể nuôi nổi cô!

DTV

Diệp Thư Hoa không biết Tống Thanh Huy nhìn như bình tĩnh thật ra thì đã bị cô làm cho nhức đầu tự lập Flag cho mình, sau khi cô xuyên qua, đây là lần đầu tiên cô được mở rộng bụng ăn như vậy, thịt kho tàu với cơm, ăn miệng dính đầy dầu mỡ, sung sướng giống như thần tiền vậy. Ăn xong cô vỗ cái bụng to như quả dưa hấu của mình, Diệp Thư Hoa không có chút cảm giác tội lỗi nào, ở niên đại này chỉ cần mỗi ngày ăn như vậy, dù là mập mười cân cô cũng tình nguyện.

Ăn uống no đủ, trời cũng đã tối, Tống Thanh Huy chuẩn bị trở về kí túc xá thanh niên trí thức. Hôm nay anh không uống giọt rượu nào, kiên trì từ chối anh ba Diệp nhiệt tình đưa tiễn, tự mình trở về ký túc xá.

Chẳng qua anh đi rồi, anh em nhà họ Diệp lại ở trong nhà nhiệt tình thảo luận về anh, thanh niên học thức rộng lịch sự văn nhã, dù là trai thẳng cũng không chống đỡ được. Bây giờ trình độ sùng bái của ba anh em nhà họ Diệp đối với Tống Thanh Huy đã không thấp hơn đội trưởng Diệp rồi.

Bọn họ trò chuyện một lát, đột nhiên anh hai Diệp chuyển đề tài câu chuyện lên người Diệp Thư Hoa: "Hôm nay sao Tiểu Muội lại không chào hỏi thanh niên trí thức Tống?"

Anh cả Diệp vỗ bắp đùi trêu ghẹo nói: "Đúng vậy, lần trước thanh niên trí thức Tống đưa sữa mạch nha đến, em còn gọi anh Tống ơi anh Tống à, hôm nay không tặng đồ nên không chào người ta hả?"

Diệp Thư Hoa cảm thấy hình tượng thiết lập của cô chính là như vậy, còn ở trong lòng đám anh cả Diệp đại khái chính là tấm gương đạo đức, dứt khoát cũng lười lấy lý do, ôm bụng than thở: "Chủ yếu là mẹ hiếm khi làm thịt kho tàu, chúng ta ăn còn không đủ, anh ta lại chạy đến ăn cơm chùa, cũng quá không có suy nghĩ rồi."

Quả nhiên mọi người bị sự "hài hước" của Diệp Tiểu Muội chọc cười to ha ha.

Vương Thúy Phân cầm giẻ lau đi ra ngoài đúng lúc nghe được như vậy, cũng đến gần nói: "Vậy con đã nghĩ sai rồi, Tiểu Tống không phải tới ăn cơm chùa, vì muốn mời cậu ấy mẹ mới nấu thịt kho tàu."

Diệp Thư Hoa ngồi dậy trong lúc no sắp chết: "Chẳng lẽ không phải do con yêu cầu sao?"

Đồng chí Vương Thúy Phân cho cô một ánh mắt, tự hiểu đi.

Nhất thời Diệp Thư Hoa đã hiểu rất rõ ràng, biết vậy lúc đầu chẳng làm...

Đời trước Diệp Thư Hoa đối với rất nhiều chuyện, cô cũng chỉ nhiệt tình trong ba phút, bây giờ sự hối hận vì trách lầm thanh niên trí thức Tống, cũng chỉ duy trì trong ba phút, không thể nhiều hơn.

Dù sao mới vừa rồi cô ăn thịt có chút no quá.

Phần đầu đã giới thiệu qua, đời trước Diệp Thư Hoa chính là con nhà giàu có tiền tùy hứng, rất thích ăn tiệc hải sản đắt đến mức c.h.ế.t người không đền mạng. Tất nhiên thịt bò bít tết quý giá, dê nướng nguyên con, cũng có thể, thịt heo thì chỉ góp đủ số trong thực đơn của đại tiểu thư họ Diệp, cũng không thể nói là không thích. Chẳng qua cách mười ngày nửa tháng không ăn thịt heo cũng không làm cho cô nhớ nhung cái gì.

Nhưng xuyên qua hủy cả đời, biến thành Diệp Tiểu Muội thập niên 70, bữa tiệc lớn hải sản, thịt bò bít tết, thịt dê đều không có, nếu như không thể xuyên về, vận may tốt cô có thể lại "phấn đấu" hai chục năm nữa có lẽ có thể trải qua cuộc sống tùy ý ăn bữa tiệc lớn hải sản đi.

Mà bây giờ không có bữa tiệc lớn thì làm sao? Thịt heo cũng có thể. Thậm chí Diệp Thư Hoa ngay cả gà mẹ cô nuôi cũng không dám có tâm tư gì, nghe nói gà là thuộc về tài sản của đại đội.

Cô rất là thức thời!

Vì thế cố gắng phấn đấu mấy tháng, hôm nay mới được ăn thịt như ý nguyện, còn là thịt vào miệng là tan, mùi thơm thịt kho đầy miệng, Diệp Thư Hoa không suy nghĩ gì nhiều mở rộng bụng ăn.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.