Thượng Thần Xin Nhẹ Chút - Lạc Bối Bối

Chương 45: Chương 45



Ta còn chưa nói xong, cần cổ đột nhiên rờn rợn.

Ta cúi đầu nhìn, lúc này Thương Bắc đang giơ kiếm chĩa vào cổ ta.

"Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao lại mạo danh sư tỷ ta? !"

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

"Ta thật sự là sư tỷ của đệ, nhưng Tân Đình Thượng thần đã giải phong ấn trên người ta, mới biến thành dung mạo hiện tại."

Ta vừa nói vừa móc từ trong n.g.ự.c ra linh thạch phá giải kết giới mà Thương Bắc đã đưa cho ta, vẫy vẫy trước mặt hắn ta: "Đây là thứ đệ đưa cho ta, còn nhớ không?"

"Sao ngươi lại có cái này?"

Ánh mắt khó hiểu của hắn ta chuyển từ linh thạch sang mặt ta: "Sư tỷ ta không thể nào có dung mạo xinh đẹp như ngươi."

"Tiểu tử, ý đệ là ta trước đây xấu xí ư?"

Ta lập tức nổi giận đùng đùng, biến Thiên Cơ Tán thành một thanh kiếm, khéo léo né kiếm của hắn ta, rồi thuận thế chỉ về phía hắn ta: "Xem ra bình thường ta quản giáo đệ không đủ nghiêm khắc rồi."

Hắn ta kinh ngạc nhìn những động tác như nước chảy mây trôi của ta: "Ngươi. . . ngươi thật sự là sư tỷ ta?"

"Chứ còn ai nữa?"

Ta nghiến răng nói: "Sư tôn và Tân Đình Thượng thần bị giam trong ngục, ngoài ta ra thì còn ai sẽ tốn công tốn sức đến đây cứu đệ?"

Vẻ mặt hắn ta rõ ràng là không tin ta.

Biết trong lòng hắn ta còn nghi ngờ, ta tiếp tục nói: "Đệ bình thường thích ăn gà nhất, thuở nhỏ còn ở nhân gian, thấy gà trong sân nhà người ta, đệ đuổi theo gà chạy khắp sân, cuối cùng bị chủ nhân bắt được định g.i.ế.c chết, là sư tôn tình cờ dạo qua nhân gian cứu được đệ, vì thế đệ mới trở thành tiểu sư đệ của ta."

"Còn nữa, mỗi lần đến sinh nhật ta, đệ đều tặng ta một con gà. Sinh nhật năm ngoái là gà nướng, năm kia là gà hầm táo đỏ, năm trước nữa là gà trân châu, năm trước trước nữa đệ vì bắt gà mà sơ ý rơi xuống nước, cuối cùng không bắt được gà, đệ đi tay không đến, nói với ta đệ chính là món quà, bởi vì đệ là 'gà nhúng nước'. . ."

Vẻ mặt Thương Bắc từ kinh ngạc chuyển sang đỏ rực, cuối cùng nặn ra được mấy chữ: "Tỷ đúng là sư tỷ rồi. . ."

Ta liếc xéo hắn ta một cái, thằng nhóc thối.

"Nhưng vì sao tỷ lại biến thành bộ dạng hiện tại?"

Thương Bắc đột nhiên trợn to mắt: "Tỷ. . . tỷ thật sự là nữ nhi của Tế Thủy Thượng thần và Phù Sinh Thượng thần. . ."

Ta gật đầu: "Không ngờ trên người ta lại có phong ấn phong bế chân thân, giờ phong ấn được giải, mới có thể thấy rõ sự thật."

"Sư tỷ. . ."

Thương Bắc nhẹ nhàng kéo kéo tay áo ta: "Lúc ta bị Yến Lộ hạ dược nằm trên giường. . . không phải là tỷ ở cùng với ta đó chứ. . ."

"Yến Lộ đã bị ta đánh ngất trong ngục giam rồi, chỉ có thể là ta thôi."

Ta khoanh tay trước n.g.ự.c không vui nhìn hắn ta: "Chẳng lẽ đệ còn hy vọng Yến Lộ đến đồng phòng với đệ sao?"

"Vậy. . . vậy ta có làm điều gì quá đáng với tỷ không?" Hắn ta chột dạ liếc nhìn ta.

Ta nhớ đến cảnh trước đó hắn ta mù mờ nhìn chằm chằm vào "ngọn đồi nhỏ" của mình, ta lúng túng cười một tiếng: "Yên tâm, không có."

"Vậy thì tốt." Hắn ta rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

Ta thầm nghĩ trong lòng,

Nếu người tới đây không phải là ta mà là Yến Lộ kia, muốn xảy ra chuyện gì đó, chẳng lẽ Yến Lộ sẽ phải dạy Thương Bắc tại chỗ à?

Thật là khó cho nàng ta.

"Nếu ta không đến, đệ song tu với Tam Công chúa đó, hiện tại đệ tính làm thế nào?" Ta nhướng mày hỏi hắn ta.

"Ta. . . ta. . ."

Mặt hắn ta đỏ bừng như quả cà chua, qua một lúc lâu mới khẽ nói: "Vậy ta sẽ tự sát."

Hai ngày ta ở chỗ Nguyệt Hạ tiên nhân ngắm nhìn nhân gian thông qua màn hình lớn, khi xảy ra chuyện này đều là nữ tử rất coi trọng trinh tiết, nghĩ không thông nên muốn c.h.ế.t muốn sống, không ngờ Thương Bắc lại có thái độ giống với nữ tử phàm trần.

"May mà Yến Lộ đó bị ta đánh ngất, người đến là ta không phải là nàng ta." Ta vô cùng hài lòng vỗ vỗ vai hắn ta: "Tuổi còn trẻ đã có lòng dạ như vậy, sư tỷ đánh giá cao đệ."


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.