Chương 55.5: Đặt chân đến điểm đếnChương 55.5:Đến gần trưa, Twilight mới ngủ đủ giấc.“Hư-ưm!”Cậu lăn người uốn mình trên chiếc giường, nhưng cơn đau truyền lại khiến cậu bừng tỉnh ngủ. “Mình ngủ bao lâu rồi. Mà khoan, đây là đâu?”Lúc này, Twilight mới đủ tỉnh táo để nhìn xung quanh.Cậu đang ở trong một căn phòng nhỏ, bên cạnh còn có một chiếc giường khác đặt Matt nằm lên.Lắc lắc đầu, ký ức lúc nửa tỉnh nửa mơ ùa về, Twilight nhớ là lúc nào đấy Yelena có lay người gọi mình dậy.Mà quan trọng hơn hết đây là một căn phòng phải không? Trong lúc mình ngủ, Hisomaru xách mình tới đây à?Twilight không biết, nhưng cậu bết chắc đây không phải bệnh viện hay trạm y tế gì cả. Nó giống một căn nhà trong khu ổ chuột.Mà đúng là vậy thật. Trong lúc nhìn xung quanh, cửa phòng mở ra và Crow bước đi vào.“À, ngài tỉnh rồi à?”“Đúng lúc thật, chúng ta đang ở đâu đây?” Twilight cũng đồng thời nhìn thấy anh, cậu mới hỏi.“Lungmen, dĩ nhiên rồi, cậu với cha là người hướng đến đây mà.” Crow trả lời một cách đầy tự nhiên trong khi đặt đống gói hàng trên tay xuống.Thấy Twilight vẫn còn mu mơ chưa hiểu gì, anh mới thuật lại những gì xảy ra lúc sáng.“Ồ, chuyện gì đã xảy ra tiếp theo?”“Chúng ta được lực lượng bảo vệ Lungmen chào đón ở gần thành phố, và được cho chỗ để trú tạm.”Bloody Lines được dẫn đến một khu phố vắng người, nhưng có rất nhiều căn nhà bỏ không. Người đại diện của Lungmen bảo họ có thể sử dụng những căn nhà này tùy ý thích.“Nhân tiện, đồ đạc của ngài vẫn còn được để ngoài xe, có cần chúng tôi đem vào giúp không?”“Phiền anh, cứ để nó ở bên ngoài phòng, tôi sẽ sắp xếp lại sau.”“Được rồi, tôi sẽ nhờ mọi người giúp, ngài nghỉ ngơi tiếp đi.” Crow đứng dậy rời đi. Trước khi rời khỏi phòng, Twilight gọi anh lại.“À đúng rồi, Yelena đâu, cô bé trong nhóm chúng tôi ấy?”“Cô nhóc đang cùng những người khác ở ngoài, ngài có muốn tôi gọi không?”“Phiền anh.”………..………….Một lúc lâu sau, Crow mới quay trở lại căn phòng, đi cùng anh là một người nữa.“Twilight-sama, tôi vào được không?” anh vừa gõ cửa vừa gọi.Đợi mãi không thấy ai trả lời.“Twilight-sama!” Anh tiếp tục đập cửa.Không có tiếng hồi đáp nào.Lo lắng có chuyện gì xảy ra, Crow trực tiếp mở cửa ra.Bên trong.Matt vẫn nằm yên b·ất t·ỉnh.Nhưng chiếc giường bên cạnh..Trống không.“Có ai không! Đến đây gấp.” Crow hét lớn gọi người bên ngoài vào.Xong rồi quay lại nói người đi cùng anh. “Xin thứ lỗi, chờ chúng tôi một chút.”. Rồi đi nhanh ra ngoài.Trong khi người kia lấy bộ đàm ra báo cáo chuyện này với cấp trên.