Chương 71: Dr.FaulseChương 71:Tại một căn nhà nằm gần khu 2, chỗ này đã được dựng tạm thành một bệnh xá.Và đây cũng là nơi Matt nằm.Ngay khi nghe anh vừa tỉnh dậy, Twilight cùng Yelena vội vã đến đây.Mở cửa bệnh xá.Ở bên trong, Will cũng Toxicuser đã chờ sẵn.“Will?”Toxicuser luôn đứng bên cạnh bảo vệ cho Felix, hai người lo việc lắp đặt cầu treo để di chuyển trên các tòa nhà cao.Với thân thủ của mình, chị ấy có thể dễ dàng đến đây đầu tiên.Nhưng Will cũng nghe tin này à?Trong khoảng thời gian trống lúc Yelena đi lấy cà phê cho cậu, Will có trở về nói là sẽ ra chỗ Crow giúp mà, sao anh ấy nghe tin này sớm thế được?Đang phân vân về việc này, Twilight bay vào phòng, giải trừ Arts ngồi lên một chiếc ghế, Yelena cũng đi theo ngay sau.Hai người này không ở trong phòng Matt mà ngồi ngoài này, chắc là có việc gì đó.Twilight tính quay sang hỏi Will về thắc mắc của mình.Phanh!Thì cánh cửa nối vào gian phòng bệnh đột nhiên mở tung.Cùng một âm thanh hết sức quái dị xuất hiện.“Khặc khặc khặc!”Giọng cười lạnh lùng, kinh hãi, khiến tất cả mọi thứ phải run rẩy vì đó không hề giống bất kỳ thứ gì con người có thể phát ra.Căn phòng như trở nên lạnh dần khi tiếng cười ám ảnh đó cứ mãi vang vọng ra.Bước bước.Từ trong hành lang, những tiếng bước chân bắt đầu xuất hiện, dần dần tiếp cận nơi này.Bước bước bước!Tiếng chân ngày càng gần hơn.Bóng đèn trên trần nhà bắt đầu chớp tắt.Yelena cũng trở nên run rẩy, nép ra sau người Twilight, chỉ hé hé nhìn về phía cửa.Bước.Tiếng bước chân dừng lại, từ sau cánh cửa mở tung, một cánh tay thò ra.Đến đây, Yelena hết dám xem tiếp, cô bé rụt đầu vào, nhắm chặt mắt, bịt tai lại, đôi tai thỏ cụp hẳn xuống, đôi khi nhè nhẹ run.…Che kín hai tai, cô bé không còn nghe rõ ràng gì nữa.Nhưng ba người kia chẳng phản ứng gì cả.Cơ thể Twilight đang rung rung, cậu đang nói gì đó.Đợi mãi chẳng có chuyện gì xảy ra, Yelena mới mở mắt ra coi thử.Thì đập vào mắt, là một khuôn mặt màu nâu không hề có mắt mũi miệng. Những gì nó có, là một hố đen sâu hoắm ở nơi đáng ra phải là mắt phải.Khuôn mặt đó như lơ lửng ngay trước mặt cô.“…”Yelena không nói gì.Cơ thể cô bé nhẹ lung lay, rồi đổ xuống.“?”“Yelena?”“Này! Nhóc làm sao vậy?!!”“Này..”….……..“Ư~”Không biết đã ngất đi bao lâu, Yelena mới lơ mơ tỉnh lại.Nhìn lên, đây là trần nhà gạch thường thấy của những ngôi nhà ở đây. “Đây là đâu?” Không nhớ những gì đã xảy và tại sao mình lại ở đây, cô bé buột miệng hỏi.“Bệnh xá.” Tiếng trả lời phát ra ngay bên cạnh làm Yelena quay đầu nhìn sang.Twilight đang ngồi bên cạnh giường, tay cầm quyển sổ tay của mình, ngậm cây bút chì nghĩ ngợi gì đó.“Ừ thì anh cũng biết là chuyện này khả năng cao là sẽ xảy ra rồi, nhưng phản ứng của nhóc cũng hơi quá thật đấy.” Thấy cô bé tỉnh dậy, cậu cất hai thứ đó vào túi áo rồi quay sang nói chuyện.“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Yelena nửa tỉnh nửa mơ, chưa nhớ rõ được thứ gì cả thì bỗng nhiên, cánh cửa ra vào đối diện giương cô bé mở ra.Kéttttttt!“Đến lượt cậu rồi!” Cùng giọng nói khiến người khác phải lạnh gáy truyền tới.Từ bên ngoài, một thân thể cao, cực kỳ cao khom người xuống để chui vừa khung cửa, đi vào phòng.Như đã nói, kẻ đó cao, cực kỳ cao, như thể không phải là tự nhiên mà là cơ thể được kéo dài ra một cách nhân tạo.Ngang với chiều cao, tứ chi của hắn cũng dài ra bất thường, cho dù bây giờ Twilight có cõng Yelena lên thì cũng chưa chắc chạm đến thắt lưng.Hai tay cũng dài lõng thõng xuống, như có thể chạm đến cả đầu gối.Kẻ vừa bước vào mặc một bộ đồ tây chỉnh chu với cà vạt, bên ngoài khoác một chiếc áo bác sĩ trắng.Đó sẽ là điều bình thường nếu như trên đó không có những vết loang lổ kỳ lạ nhuộm đỏ hầu như cả vạt áo.Đáng sợ hơn cả, hắn đội một chiếc túi giấy hình vuông che kín đầu, chỉ lộ ra một cái lỗ tròn sâu hoắm bên mắt phải.Nhìn thấy gã này, Yelena sực nhớ ra nguyên nhân tại sao mình lại ở đây.“Ưm.”Sợ hãi, cô bé không thể thốt ra bất cứ thứ gì cả.Cơ thể chỉ nhẹ nhàng đung đưa, rồi lại ngã xuống.May là lần này, Twilight đỡ lấy kịp, giúp cô bé không trực tiếp ngất đi.“Faulse, anh bỏ cái màn xuất hiện kỳ quái đó đi được không vậy, dọa người quá đó!” Cậu quay sang người vừa bước vào phòng, tức giận nói.….……….“Được rồi, để anh giới thiệu nhé, Yelena, cái gã quái dị kia là Faulse, anh ta nợ anh một lời hứa nên đến đây để giúp đỡ. Dù nhìn bề ngoài có chút ‘kỳ lạ’ nhưng anh ta thực sự là một bác sĩ giỏi.” Twilight vừa nói, vừa miễn cưỡng cười xoa đầu Yelena đang núp chặt sau lưng mình, không có chút hé đầu ra.“Haizz” cậu thở dài một tiếng rồi quay sang người kia.“Faulse, đây là Yelena, thành viên chưa chính thức trong đội của tôi. Dù là chưa chính thức, nhưng nếu anh có bất kỳ hành vi kỳ lạ nào với cô bé, tôi sẽ đốt trọn căn phòng phẫu thuật rồi cho anh ngủ với giun luôn, rõ chưa?”“…”Faulse đang mò mẫm gì đó trong tủ thuốc của phòng khám, anh ta hình như còn chẳng quan tâm đến những gì Twilight nói.Nụ cười ngượng của cậu cứng lại, Twilight im lặng kéo tay áo Yelena.“Anh đến đây để kiểm tra tình hình của Matt, anh ta có vẻ ổn rồi nên anh nghĩ mình nên quay trở lại với công việc.”Nói xong, cậu rút cây gậy phép cầm trong tay chuẩn bị bay lên.Thì..Xoẹt!Một lưỡi cưa phẫu thuật chìa ra chắn ngay trước mặt cậu.“Twilight? Twilight. Twilight!”“Nói cho tôi biết. Ai? Kẻ nào. Tên khốn kh·iếp nào! Đã khiến đôi chân thiên thần nhỏ bé này trở nên như vậy!”Cầm trong tay lưỡi cưa, Faulse từ từ bước ra trước mặt Twilight.“…. Ờm, vậy chân tôi bị làm sao vậy?” Thành công kích thích tên điên này, Twilight bắt đầu tỏ vẻ không hiểu gì.“Không biết? Không ổn. Không hề tốt!” Faulse hét lên, anh dùng một tay nâng cả người Twilight, kèm theo cả Yelena đang bám sau lưng.Bị nhấc lên như vậy, Yelena càng run rẩy hơn nữa, nhưng Twilight thì dường như đã quá quen.Cậu bỏ mặc mình bị đặt lên giường, còn chủ động đưa hai chân ra để được kiểm tra.Faulse rút từ trong người ra một cặp găng tay cao su, mang vào, cúi người xuống.Anh tháo giày Twilight vứt sang một bên rồi bắt đầu sờ mó khắp hai chân của cậu.Lúc kiểm tra, Faulse không nói lời nào, chỉ im lặng làm việc.Thần kinh gã này cực kỳ điên, Twilight còn chả biết anh ta đang nghĩ gì trong đầu.“Ui.”Đang nghĩ vậy, đột nhiên, cơn đau từ hai cẳng chân truyền đến làm cậu hô ra tiếng.Faulse có vẻ đã kiểm tra xong, anh bật dậy cực nhanh, ngửa mặt lên trời hét to lên ba tiếng.“Cơn đau? Không tốt. Nó cực kỳ tệ!”Hét xong, anh lại còng người xuống, lững thững bước về phía tủ thuốc, lại tiếp tục lục lọi gì đó.“Twilight, em sợ.” Ở sau lưng, chứng kiến cách cư xử không giống ai đó, Yelena lại càng ớn lạnh hơn nữa.Không có cách nào, Twilight đành phải xoa đầu cô bé nhẹ nhàng an ủi.“Đừng lo lắng, lúc đầu anh cũng chả biết giao tiếp với tên này kiểu gì, nhưng dần dần sẽ quen thôi. Về sau nhóc sẽ còn gặp nhiều tên còn dị hơn thế này nữa nên làm quen dần đi.”Phạch!Đang mải xoa đầu, Faulse không biết từ lúc nào đã xuất hiện lại đằng sau Twilight.Với chiều cả của mình, anh khom người thả một túi thuốc rơi ngay trước mặt cậu.“Băng tẩm thuốc? Thuốc uống. Ngày hai liều!”“Cảm ơn, anh cứ băng bó chân tội lại đi. Mà câu hỏi này, tôi có thể đi lại bình thường sau 2 tuần không?”Nghe nhiều tự nhiên sẽ hiểu anh nói gì, Twilight là một trong những người đó.Cậu quay người lại chìa chân ra để anh băng nó lại.“2 Tuần? Đừng trông đợi. Uống thuốc. 1 Tháng!” Cầm lấy một bên chân, Faulse bắt đầu dùng cuộn băng màu nâu buộc quanh chân cậu, rồi tiếp tục bọc một lớp bên ngoài nữa bằng băng gạc thông thường. Vừa làm, anh trả lời cậu.“Muốn di chuyển? Có cách! Hậu quả?”“Hậu quả là gì?” Twilight không trông đợi nhiều, nhưng nếu chân cậu có thể đi lại trước khi trận chiến bắt đầu, mọi việc sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.Nghe Twilight nói vậy, Faulse ngước đầu lên nhìn cậu không nói gì.Anh đứng dậy rồi rời khỏi phòng.Một lúc sau, Faulse trở lại cùng một ống tiên nhỏ bịt đầu, bên trong chứa một dung dịch màu xanh lục kỳ lạ.“Thứ này? Có thể di chuyển. 5 phút. Hậu quả? Thời gian!” Anh ném nó cho Twilight rồi tiếp tục băng bó cái chân còn lại.Chụp lấy nó, Twilight vui vẻ nhét nó vào túi áo cẩn thận.“Là cái này à, di chuyển 5 phút, đánh đổi thêm thời gian để phục hồi hoàn toàn, dùng trong trường hợp khẩn cấp thì không lỗ chút nào.”Đợi Faulse băng bó xong, Twilight cùng Yelena cúi đầu tạm biệt rồi rời khỏi phòng khám.Trước khi để hai người đi, Faulse còn đặc biệt dặn dò.“Thay băng? 3 Ngày. Đến đây. Đừng tự tiện!”“Ừ, lúc đó tôi sẽ ghé.”Twilight mang giày xong, cậu thi triển Arts để bay lên. “Có lẽ mình nên luyện tập trò này nhiều hơn, hao sức quá.” Rồi cùng Yelena rời đi.Trong suốt quá trình, cô bé luôn bám chặt lấy cậu.Mãi khi đi xa, nhìn lại để xác định không có tên kia, Yelena mới thở phào nhẹ nhõm.Hiển nhiên là ám ảnh không nhẹ.…Bây giờ mới là giữa trưa.Hai người không đi về nhà mà đến bếp kiếm gì đó bỏ bụng luôn.Will cùng Toxicuser đã về trước từ nãy.Will cũng đang ngồi trong nhà ăn còn Toxicuser thì mang cơm về cho Felix, cô đã đi hơi lâu.Twilight cùng Yelena tiến tới ngồi chung bàn với anh.“Lâu ngày không gặp, tên đó vẫn như vậy nhỉ” Thấy Twilight đến, Will kéo một cái ghế ra cho cậu ngồi xuống, hỏi thăm.“Đừng có lên cơn lúc này là được, có cậu ta ở đây, t·hương v·ong sẽ được giảm sút rất nhiều.” Twilight lắc đầu, để cho Yelena đi lấy đồ ăn, cậu nói chút chuyện với Will.“Ngài thỏa thận gì với cậu ta à?”“Ừ, tôi sẽ bắt vài tên tù binh Ursus về cho anh ta, cứ mỗi khi cứu được 10 người.”“Hì hì, tội chúng.”Twilight lắc đầu ngao ngán, cậu biết nếu bắt tù binh về cho tên kia thì nhiều chuyện kinh khủng sẽ xảy ra, nhưng nếu hi sinh một tên địch để cứu 10 người thì cũng đáng.“Xuỵt, tối nói tiếp, giờ ăn đi đã.” Liếc mắt thấy Yelena đang trở lại, Twilight liền nói sang một chủ đề khác.…Sau khi ăn xong, hai đứa trẻ về chỗ nhà mình, Twilight thì trở lại vị trí và công việc cũ, tiếp tục quan sát và chỉ đạo thi công.Còn Yelena thì vào nhà.Bài tập hồi sáng Twilight giao, cô chưa làm.