Chương 48: Hồng Anh Thảo tới tay, quay về phường thị.
Sau khi đi được một lúc, ba người cũng đi ra được khỏi lối đi hẹp, tiến vào một cái động cực lớn, cao gần trăm mét, xung quanh cũng rất rộng rãi.
Trần Nguyên nhìn cảnh tượng này cũng có chút bất ngờ.
Phía trước đó hơn trăm mét có bảy cây Hồng Anh Thảo đang mọc trên vách đá, cách mặt đất mười mét.
Cách bên trái không xa, nằm đó một đôi cực lớn mãng xà, có vẻ như là một đực một cái, đang quấn quýt lấy nhau nằm yên tĩnh.
Sau khi ba người tiến vào trong động, hai đầu Thanh Viêm Xà cũng mở mắt, sau đó tách ra chú ý về phía ba người.
Sau khi hai đầu mãng xà tách ra riêng biệt, cũng chuẩn bị tư thế chiến đấu, Trần Nguyên mới nhìn được toàn bộ thân hình của bọn chúng.
Con kia khí tức ngang bằng luyện khí bảy tầng, có vẻ như là một đầu mẫu xà, có thân hình dài hơn 20 mét, thân rắn rộng nửa mét, có thể dễ dàng nuốt trọn một người trưởng thành dễ dàng.
Toàn thân màu lục, ở giữa lưng có một đường kẻ thằng màu đỏ, kéo dài từ đầu rắn tới cuối đuôi.
Đầu còn lại Thanh Viêm Xà nhìn sơ qua dài tầm 25 mét, ngoại hình tương đôi giống mẫu xà, nhưng uy nghiêm hơn chút, lúc này đang mở một đôi mắt rắn đầy băng hàn nhìn ba người.
Ba người khi bị đạo này ánh mắt nhìn tới, mồ hôi lạnh cũng không tự chủ được ướt nhẹp sau lưng.
Kỳ Tĩnh Vân lúc này dẫn đầu quát to lên một tiếng, sau đó xuất ra trường kiếm lao thẳng tới đầu kia mẫu xà.
Vũ Kim Phi chỉ kịp lên tiếng hô.
"Tĩnh Vân nhớ cẩn thận".
Sau đó cũng xuất ra đại đỉnh đan lô, bấm một cái pháp quyết, bên trong đại đỉnh xuất hiện một đầu hoả điểu lao tới đầu Thanh Viêm Xà còn lại.
Trần Nguyên thấy hai người đã ra tay trước, cũng thả ra Đại Hắc, căn dặn nó cẩn thận chút không cần liều mạng, sau đó cũng tiến lại gần triệu hồi lên bảy cây dây leo vây khốn Thanh Viêm Xà.
Bản thân thì tế ra trường cung ngắm chuẩn, tìm thời cơ công kích.
Thanh Viêm Xà thấy địch nhân tiến đến, cũng rít lên một tiếng phẫn nộ sau đó lao tới.
Vũ Kim Phi ra chiêu trước, hắn bấm pháp quyết, bên trong đan lô phóng ra ngoài một đầu đại điểu được tạo thành bởi lửa bay tới Thanh Viêm Xà.
Mắt rắn nhìn thấy vậy cũng hơi b·iểu t·ình phẫn nộ, sau đó dùng một cú quật đuôi đã có thể đánh tan đi hoả điểu.
Còn chưa kịp làm ra tiếp theo phản ứng thì bảy cây dây leo đã mọc lên bao vây nó lại, không ngừng công kích thân rắn.
Thanh Viêm Xà thấy được trước mặt cảnh tượng, liền lấy hơi sau đó phun ra ngoài một đạo cực lớn ngọn lửa ngăn cản dây leo.
Dây leo của Trần Nguyên vừa tiếp xúc đến ngọn lửa, ngay lập tức làm ra cảnh báo, cái này ngọn lửa cũng không tầm thường, có thể khắc chế khả năng khôi phục của dây leo.
Hắn hơi biến sắc mặt, liền vội bấm một đạo pháp quyết, triệu hồi ra ba con Thủy mãng lao tới dập tắt ngọn lửa.
Sau khi phun ra ngọn lửa cản lại dây leo, Thanh Viêm Xà liền cảm nhận được một cỗ yêu thú khí tức, cũng không kém đang xông tới.
Quay mắt rắn qua nhìn, thì thấy một con Đại Hắc Ngưu đang dùng tốc độ cực nhanh lao tới, so với khí tức nguy hiểm phát ra, thân hình ngược lại có chút nhỏ bé.
Rít lên một tiếng, sau đó dùng đuôi rắn lấy tốc độ cực nhanh đánh tới hắc ngưu.
Đại Hắc thấy đuôi rắn đã tới gần, ngay lập tức làm ra phản ứng né tránh, chỉ hơi lắc nhẹ một cái, thân hình đã ở phía ngoài ba bốn mét, khiến đuôi rắn trực tiếp đập hụt.
Đại Hắc sau khi đột phá nhất giai hậu kỳ, cũng không có gì năng lực mới, nhưng tốc độ cùng khả năng phòng ngự lại tăng cao đáng kể.
Vũ Kim Phi, Trần Nguyên cùng Đại Hắc thế cục bên này, dây dưa kéo lại đầu này công xà trong thời gian ngắn không thành vấn đề.
Thậm chí muốn ra sức chém g·iết cũng không phải không thể.
Nhưng như vậy trước khi c·hết Thanh Viêm Xà phản kích sẽ có chút nguy hiểm, chỉ cần nghe theo lời Kỳ Tĩnh Vân nói, giữ chân liền có thể, không cần phải xuất thêm sức lực làm gì.
Thỉnh thoảng hắn cũng sẽ cầm trên tay trường cung kéo dây, bắn phụ trợ Kỳ Tĩnh Vân một vài phát, khiến thế cục càng nghiêng về một bên hơn.
Kỳ Tĩnh Vân cầm trong tay trường kiếm, đang vung vẩy trong tay trường kiếm đối kích hoả cầu của mẫu xà phóng ra.
Thỉnh thoảng chiếm thượng phong cũng sẽ vung ra vài chiêu công kích thành công vào thân rắn.
Khiến Thanh Viêm Xà rít lên đau đớn một cái, sau đó lại tiếp tục lâm vào chiến đấu.
Được một lúc, Kỳ Tĩnh Vân thấy trên thân Thanh Viêm Xà đã trải đầy những v·ết t·hương lớn nhỏ.
Nàng lúc này liền nghiêm túc lại khuôn mặt, bắt đầu múa trong tay trường kiếm, tạo ra nhiều đạo kiếm chiêu đẹp mắt, không ngừng bay lượn quanh người.
Sau đó tạo thành hình một đầu Thanh Loan, lấy cực lớn lực áp bách, cùng tốc độ nhanh lao thẳng vào Thanh Viêm Xà.
"Ầm ầm ầm".
Vụ v·a c·hạm tạo ra một v·ụ n·ổ lớn, khiến hang động cũng có hơi chút lung lay như sắp đổ.
Thanh Viêm Xà sau khi nhận lấy trọn đòn công kích của Kỳ Tĩnh Vân, cũng đã nằm rạp trên mặt đất không còn nhúc nhích.
Trần Nguyên liếc nhìn thấy cảnh này cũng thử suy đoán, nếu bản thân nhận phải đòn này công kích, như vậy cần bao nhiêu dây leo mới có thể phòng ngự được.
Chỉ nhìn qua kết quả của Thanh Viêm Xà, hắn liền lập tức có đáp án, như vậy cần trên 10 cây dây leo gộp vào mới có thể ngăn cản, còn dưới 10 cây sẽ có nguy hiểm.
Đầu Thanh Viêm Xà còn lại, sau khi thấy bạn tình của mình đã bị hạ sát, lúc này cũng rít lên một tiếng phẫn nộ, sau đó trong cơ thể bắt đầu dâng trào những đạo hoa văn màu đỏ đặc thù.
Khí tức lúc này không ngừng tăng lên, uy lực cùng tốc độ cũng bắt đầu gia tăng.
Trần Nguyên thấy cảnh này cũng ám đạo không ổn, con này Thanh Viêm Xà là đang định liều c·hết phản kích.
Nhưng rất nhanh lại được hắn áp xuống, sau đó chăm chú đối phó đầu này đang ở trạng thái cường nộ Thanh Xà.
Kỳ Tĩnh Vân sau khi tung ra đòn công kích vừa rồi, sắc mặt nàng cũng hơi trắng bệch, chiêu vừa nãy cũng khiến nàng tiêu hao không kém.
Lấy ra một viên khôi phục đan dược nuốt vào, sau đó cầm lên trường kiếm phụ trợ vây g·iết đầu Thanh Viêm Xà còn lại.
Chỉ sau một lúc chiến đấu, đầu này Thanh Viêm Xà cuối cùng vẫn bị ba người vây g·iết mà nằm lại.
Sau khi chém g·iết thành công Thanh Viêm Xà, ba người đều không nhịn được mà thở phào ra một hơi.
Trong ba người bị trọng thương nặng nhất là Vũ Kim Phi, mới nãy Thanh Viêm Xà phản công đòn cuối cùng, khiến hắn chịu phải một cú quật đuôi.
Trần Nguyên lúc này cũng đi tới lên tiếng.
"Vũ đạo hữu ! Ngươi mau đi hái Hồng Anh Thảo, còn ta sẽ kiểm tra một chút giá trị t·hi t·hể của Thanh Viêm Xà".
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên nói vậy, hắn cũng khẽ gật đầu đồng ý một cái, sau đó dán đi tới hái Hồng Anh Thảo.
Tuy Hồng Anh Thảo mọc ở trên cao hơn mười mét, nhưng đối với tu tiên giả, chút chuyện nhỏ cũng không có gì khó khăn.
Vũ Kim Phi chỉ dùng chút sức lực, liền có thể nhanh chóng hái thành công bảy cây Hồng Anh Thảo.
Còn Trần Nguyên cũng đi tới quan sát t·hi t·hể của Thanh Viêm Xà, càng quan sát hắn càng hài lòng.
Tuy phần da ngoài nhiều chỗ đã bị hủy hoại, nhưng tận dụng tốt cũng có thể chế được hơn trăm tấm trống không lá bùa, sau một lúc đánh giá, hắn cũng đi tới chỗ hai người.
"Hai vị đạo hữu, hai cỗ này t·hi t·hể, tuy rằng phía ngoài da đã bị hư hao nhiều, nhưng bù lại thân rắn cũng tương đối lớn".
"Ta dùng 1500 linh thạch, thu lại hai tấm này t·hi t·hể Thanh Viêm Xà, không tính tới mật rắn"
"Không biết hai vị còn hài lòng?".
Kỳ Tĩnh Vân cùng Vũ Kim Phi nhìn nhau một cái, sau đó cũng gật đầu đồng ý.
Sau khi để Vũ Kim Phi moi ra mật rắn, Trần Nguyên cũng đưa ra một nghìn linh thạch, lên tiếng.
"Ta ra sức cũng không kém, lần này liền tự mình thu lấy 500 linh thạch, coi như chiến lợi phẩm, còn một nghìn linh thạch, cùng với mật rắn, hai vị đạo hữu tự chia".
"Như thế nào?".
Trong này trận chiến, không nghi ngờ là Kỳ Tĩnh Vân ra nhiều sức nhất, một mình chém g·iết một đầu Thanh Viêm Xà, sau đó còn quay sang trợ giúp chém g·iết đầu còn lại.
Trần Nguyên thì xếp thứ hai, ra sức cũng không kém, còn Vũ Kim Phi xếp thứ ba.
Cho nên Trần Nguyên nhận 500 linh thạch không có gì cảm thấy áy náy, còn đạo lữ hai người chia ra sao hắn cũng không quan tâm.
Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân liếc nhau một cái, hai người cũng không gì lên tiếng phản đối.
Vũ Kim Phi lúc này cũng đưa tay ra nhận lấy linh thach, còn Kỳ Tĩnh Vân vẫn đứng một bên, không lên tiếng.
Tuy nàng có tu vi cao hơn đạo lữ, nhưng khả năng chi tiêu, cùng tính toán linh thạch thì lại không bằng, cho nên bình thường đều là Vũ Kim Phi đưa ra quyết định, sau đó về nhà hai người bàn bạc với nhau.
Trần Nguyên nhìn cảnh này cũng không nhịn được hơi hâm mộ Vũ Kim Phi.
Có được một đạo lữ rất tốt, tu vi cao, chiến lực cũng không tầm thường, dung mạo lại tuyệt sắc, không chê vào đâu được, lại còn nghe lời chồng.
Sau khi nhận lấy linh thạch, Vũ Kim Phi cũng hơi nở nụ cười nói với Trần Nguyên.
"Hàn đạo hữu, ở đây có bảy cây Hồng Anh Thảo, có thể luyện chế hai lò đan dược".
"Một lò nếu thuận lợi có thể cho ra ba viên phá cảnh đan, hai lò là sáu viên".
"Chúng ta cũng sẽ không để đạo hữu ăn thiệt thòi, nếu ta luyện chế thành công hai lò đan dược, ắt sẽ đưa đạo hữu hai viên".
Trần Nguyên nghe được vậy cũng khẽ gật đầu đồng ý, hắn cũng không tỏ vẻ gì giả ý từ chối.
Phá cảnh đan là vật tư chiến lực, không thể dùng cũng có thể đem đi trao đổi thứ khác ngang giá trị, không cần chính là ngu ngốc.
Ba người sau khi đã chia đều chiến lợi phẩm, cũng tìm một chỗ chữa thương khôi phục linh lực, sau đó quay lại phường thị.
Hết chương !.
Nay chăm chỉ ra 3 chương một ngày cho mọi người đọc, bù lại mấy hôm mệt mệt không ra chương.
Còn về phần chiến đấu trận chiến, mình định miêu tả thêm một chút, nhưng sợ mọi người phàn nàn suốt ngày đánh nhau, cho nên thôi vậy.