Tại một toà nhà trung tâm thương mại to lớn với bên trên là khu căn hộ cao cấp, Đạo Hoàng một mình bước chân vào thang máy.
Tòa nhà trên danh nghĩa là thuộc một người bạn làm ăn, nhưng thực tế quyền sở hữu là của chính hắn. Bình thường hắn cũng rất ít khi đến nơi này.
Thang máy dừng lại, Đạo Hoàng đi tới một căn hộ, mở cửa và bước vào. 15 phút sau, hắn xuất hiện tại căn hộ cách 2 tầng bên dưới. Lúc này, ngoại hình của hắn đã thay đổi.
Tiến vào thang máy, hắn đi thẳng xuống tầng hầm cuối. Sau đó lại trải qua mấy cánh cửa bí mật, 20 phút sau, hắn phóng xe đi về phía ngoại ô thành phố.
…...
Nữa tiếng sau, Đạo Hoàng an vị trên một ghế sa lon bên dười tầng hầm của một khu đất trống. Tận lực hít vào mùi hương tỏa ra từ một cái bình thủy tinh, hắn đưa tay nâng ly rượu lên uống một hớp, sau đó cất tiếng cười to:
" Ha ha ha, Thanh Hà a Thanh Hà, không biết cô cho tên Lâm Chi Linh chỗ tốt gì mà có thể để hắn giúp đỡ tận tình như thế. Tân Thủ Thôn có thể g·iết tinh anh, g·iết đầu lĩnh, nhận lấy nhiện vụ ẩn tàng. Hiện tại ngay cả tinh anh cấp 15 và đầu lĩnh cấp 20 cũng bị cô g·iết một cách đơn giản. Nếu không phải em trai của tên kia cần dung dịch chữa bệnh u·ng t·hư thì không biết chừng nào mới tóm được chị em cô."
Đúng vậy, tên này là lợi dụng ưu thế của tập đoàn, thành công lấy được dung dịch chữa u·ng t·hư sớm chữa cho em trai tên nội gian, khiến hắn bán mạng. Kẻ nội gian thứ 2 cũng là tình huống tương tự.
Trải qua một thời gian hưng phấn, hắn chợt thu lại nụ cười, khuôn mặt lúc này đã có chút vặn vẹo nhìn về một phía tường:
" Nếu không phải gia tộc cô may mắn, hiện tại Tây Châu này đã là của tôi. Chờ xem, qua một thời gian nữa thôi, tôi sẽ khiến cho gia tộc nhà các người bị xóa tên khỏi Hồng Nhật tinh. Đến lúc đó chị em cô sẽ ở đây, cùng với tôi và lũ kia. Ha ha ha…"
…...
Tại một góc khá u tối, Nhật Lâm bình tĩnh đứng đấy nhìn tên Đạo Hoàng, nhưng trong lòng hắn lại đang dấy lên một cổ lửa giận trùng thiên.
Từ lúc Đạo Hoàng ra khỏi trụ sở của tập đoàn cho đến thời điểm này, Nhật Lâm luôn đi theo hắn như hình với bóng. Đứng trước Không Gian Cảm Ứng và Thuấn Di, tất cả các trò lẩn tránh của tên này khi nãy hiển nhiên chỉ là con nít. Cho nên Nhật Lâm hiện giờ có mặt ở đây, và thấy được tội ác của cả gia tộc tên này. Buôn bán, tàng trữ và sử dụng m·a t·úy, cường bức, uy h·iếp, và… g·iết người. Tất cả chứng cứ đều ở đây!
Không Gian Cảm Ứng của Nhật Lâm bây giờ đã có thể xuyên phá vật thế rất sâu. Trong một khu vực như vầy, từng milimet hắn đều có thể thấy rõ.
…...
22h30.
Nhật Lâm ngồi trong một quán ăn khuya, lúc này hắn đã bình tĩnh trở lại.
Chuyện như vầy là lần đầu hắn thấy được trong thực tế nên ảnh hưởng khá sâu.
Trải qua một khoảng thời gian đắn đo, Nhật Lâm lấy ra điện thoại, nhấn vào một cái số lạ mà hắn chưa từng gọi bao giờ.
…
Trung Châu, 18h30.
Tử Băng đang trên đường từ trụ sở về nơi ở thì nghe tiếng chuông điện thoại vang lên. Nàng cau mày, nhanh chóng kiếm chỗ dừng xe và lấy điện thoại ra.
" Là hắn?"
Nhìn tên của Nhật Lâm xuất hiện trên màng hình, Tử Băng hơi nghi hoặc.
Sau lần tụ hội đó, mọi người có trao đổi số điện thoại cho nhau để sau này tiện liên lạc. Nhưng Tử Băng vốn cho rằng người không có khả năng liên lạc mình nhất là Nhật Lâm, vì hắn cũng không phải người của ngũ đại gia tộc, chỉ là treo một cái tên bạn trai của Thùy Linh nên mọi người cũng đồng thời add hắn luôn mà thôi.
" Alo?" Tử Băng bấm nút trả lời.
Ngay tức khắc, tiếng Nhật Lâm vang lên trong điện thoại:
" Chào cô. Tôi muốn nói chuyện với cô một lát. Hiện giờ cô có rảnh nghe máy không?"
Tử Băng giật mình. Nàng và Nhật Lâm tuy có gặp mặt tại tụ hội, nhưng chưa từng giao tiếp với nhau. Dưới cái nhìn của nàng, người này có chút… không đàng hoàng. Cũng không phải nói hắn xấu, mà là cách hành động, lời nói, cử chỉ của hắn quá… khó lường. Đây đối với một người chuyên bắt t·ội p·hạm như nàng thì đúng là thuộc dạng "không đàng hoàng" rồi.
" Hắn muốn nói gì đây?" Nghĩ thì nghĩ như vậy, Tử Băng vẫn trả lời:
" Có thể. Anh có chuyện gì thì nói đi."
Tính cách nàng tuy lạnh lùng, nhưng không phải không biết đối nhân xử thế. Muốn gì cũng phải nghe người khác nói thế nào rồi mới tính.
" Tôi có chứng cứ phạm tội của cha con Lưu Đạo Hoàng và một số người trong tập đoàn Lưu Phúc."
Tử Băng nghe xong liền sững người. Thật sự… là khó lường a.
Chỉ chào hỏi một câu xong liền trực tiếp quăng cho một cái tin tức lớn như vậy. Nàng hỏi:
" Tội gì?"
" Tội c·hết!!!"
Tử Băng trầm mặc. Hiện tại nàng đã hiểu tại sao Nhật Lâm gọi cho nàng.
Tổ trưởng đặc tổ điều tra t·rọng á·n toàn liên minh, mà chỉ chuyên nhằm vào các công ty lớn và tập đoàn. Mặc dù chỉ mang danh là tổ, nhưng số lượng nhân sự lên đến cả trăm người, bao gồm các loại hình cần thiết để điều tra và phá án như chuyên gia mạng, chuyên gia tâm lý, đặc công, điều tra viên v.v..
Qua một lúc im lặng, Tử Băng nói:
" Nếu anh thật có chứng cứ, vậy gửi qua mạng, bưu điện hoặc trực tiếp đem đến đây đi."
Nàng cũng không quan tâm lời Nhật Lâm nói có thật không, cũng không cần hỏi, có chứng cứ liền đem tới. Nếu hắn dám đùa giỡn? Vậy thì chọc lộn nơi rồi.
" Tôi có một điều kiện nhỏ."
Tử Băng bật cười. Nàng đột nhiên cảm thấy Nhật Lâm cũng không có gì ghê gớm.
" Bàn điều kiện với chúng tôi cũng có thể, nhưng… anh chưa đủ."
Đúng vậy, thật chưa đủ. Quản chi là chồng tương lai của Thùy Linh, cũng chưa đủ.
Bên kia không trả lời.
Tử Bang cũng không phiền lòng, nói tiếp:
" Số điện thoại này của tôi mặc dù là cá nhân, nhưng nếu không được thiết lập vào nhóm cụ thể, người lạ gọi đến là sẽ bị ghi âm. Những lời anh nói ra đều sẽ được chuyển đến trong tổ. Tôi cũng không phải muốn làm khó anh nhưng nội bộ đã có quy định như vậy, và điều vừa rồi anh nói có thể xem như là "uy h·iếp". Nếu lời anh nói không có bao nhiêu giá trị, tôi cũng có thể cho qua. Nhưng anh biết vừa rồi anh nói cái gì không? Tội c·hết của một gia tộc, một tập đoàn!!!"
Bên kia vẫn im lặng.
Tử Băng cau mày, nàng thất vọng nói tiếp:
" Bây giờ hoặc là anh nói ra tất cả, hoặc là anh có thể sẽ bị… thẩm vấn. Ngay cả Thùy Linh hay ba mẹ cô ấy cũng không giúp được gì nhiều đâu."
Lời này vừa dứt, bên kia liền truyền đến âm thanh:
" Tôi sẽ nói a. Tôi "tin rằng" đây là tội c·hết nên mới nói với cô. Được rồi, chút nữa tôi sẽ gửi chứng cứ qua mạng cho cô."
" Anh…!!!" Tử Băng tức điên.
Quả nhiên là tên khó chơi!
Vừa rồi Nhật Lâm cố tình nhấn mạnh hai chữ "tin rằng". Rõ ràng là muốn nói bản thân hắn thì tin tưởng đó là tội c·hết, nhưng nếu không phải thì sao? Nếu hắn cố tình đưa chứng cứ "nhẹ" cũng không thể bắt hắn vì tội khai man a. Hắn có thể nói hắn không rành pháp luật lắm, chỉ nghĩ như vậy thôi. Công dân tuân thủ pháp luật, tích cực tố cáo t·ội p·hạm lại biến thành t·ội p·hạm? Đùa!!!
Còn tội "uy h·iếp"? Chuyện nhỏ mà thôi. Nếu tin tức chỉ là nhẹ như mưa bụi, "uy h·iếp" cũng sẽ nhẹ theo. Huống chi "uy h·iếp" chỉ là tôi danh quá thiếu cơ sở để thành lập, trừ khi tin tức thật nặng ký.
" Nói đi, anh muốn cái gì?"
" Có thể nói không?"
Tử Băng tắt chức năng ghi âm, gằn giọng:
" Nói!!!"
Nàng tuy muốn bắt chẹt Nhật Lâm, nhưng không phải không biết tự trọng. Đã nói đến vậy, nếu nàng còn định gài bẫy hắn, chỉ sợ chính nàng cũng không chấp nhận con người mình.
" Khặc…khặc… bớt nóng bớt nóng. Thật ra tôi chỉ muốn danh sách nhân viên mới gia nhập tập đoàn của hắn khoảng một tháng trở lại đây thôi."
Tử Băng lại sửng người. Chỉ như vậy? Nàng còn tưởng điều kiện gì ghê gớm lắm, tựa như tha một ai đó, hay phải xử tử một ai đó, đại loại là vậy. Ai ngờ…!
Đúng vậy, chỉ đơn giản như vậy thôi, đây là cách Nhật Lâm xử lý nội gian. Nếu Chân Thực Ảnh Nhãn đã tra được 2 tên này có chức vụ trong tập đoàn của Lưu Đạo Hoàng, hiển nhiên sẽ có trong danh sách nhân sự. Sở dĩ cần một tháng trở lại, một là để ngừa Tử Băng lọc tin tức bắt thóp mục đích của hắn, hai là để phòng ngửa, kiểm tra thêm coi có nội gian nào khác không.
Danh sách hắn đương nhiên có thể tự lấy, có điều ai tin đấy là thật? Nhưng nếu là từ tổ điều tra đưa ra, ai dám không tin? Vào tổ uống trà một chút đi. Hắn lấy được danh sách xong sẽ đưa cho Thanh Hà, việc còn lại chỉ là chuyện nhỏ.
" Được, anh gửi mạng hay đem qua trực tiếp?" Tử Băng cũng tiếp tục không vòng vo, trực tiếp chấp nhận.
" Qua mạng đi, thứ này cũng không phức tạp."
Đương nhiên là không phức tạp, hình ảnh được chụp và ghi âm trực tiếp hiện trường, kèm với một số tài liệu.
Nhật Lâm cũng không sợ bị hỏi nguồn gốc. Nghi ngờ thì nghi ngờ, chứng cứ đâu? Cái này tin tưởng các vị luật sư nhà Thùy Linh hay Thanh Hà đều có thể xử lý được. Tư vị ăn bám vợ hắn cũng muốn hưởng thụ một chút xem thế nào…khục.