Ma Pháp Sư

Chương 30: Tiểu thành công



Giang Mộc nhìn lấy cái bàn tay nhỏ này lại nhìn về bàn tay phải hư huyễn của chính mình mới là hơi hơi suy nghĩ lật bàn tay bóp bóp nắm nắm một cái.

Mà lúc này bàn tay do tinh thần lực của Giang Mộc ngưng tụ đi ra trực tiếp theo ý nghĩ của Giang Mộc trực tiếp thực hiện một loạt thao tác. Sau khi thí nghiệm đi đi lại lại nhiều lần, Giang Mộc cũng biết chính mình là đi đúng hướng rồi.

Thế là Giang Mộc một lần nữa tán đi bàn tay do tinh thần lực ngưng tụ kia. Sau đó Giang Mộc liền dựa theo kinh nghiệm lúc trước một lần nữa hoàn thành quá trinh thao túng Nguyên tố điểm.

Mà lần này Giang Mộc lại bổ sung thêm bước ngưng tụ hư hình thành hữu hình. Rất nhanh, Giang Mộc bàn tay hư ảo đã có thể nắm chặt khoả nguyên tố điểm xanh lục kia. Mà lúc này ở bên ngoài Thanh Hàn đang nhàm chán nhìn lấy vị trí điểm màu xang lục biến mất kia.

Chỉ là lần này điểm màu xanh lục kia lại một lần nữa xuất hiện. Mà lúc này nó cũng không có mất khống chế lung lay tại chỗ mà là ổn định đứng im lấy. Chỉ là mặt ngoài Thanh Hàn nhìn thấy nhẹ nhàng như vậy, thế nhưng Giang Mộc lúc này lại là cảm nhận được khi bàn tay hư ảo của hắn nắm lấy điểm nguyên tố kia liền cảm nhận được một cái cảm giác trước giờ chưa từng cảm thấy.

Lúc này Giang Mộc lại cảm nhận được từ cái hạt nho nhỏ nguyên tố điểm kia lại là truyền tới một cỗ trọng lượng. Hay là nói rõ hơn đó chính là Giang Mộc Linh hồn thể cảm nhận được một cỗ áp lực.

" Di, cái vật nhỏ này lại như thế chân thật có thể cho ta tinh thần lực cảm nhận áp lực. Chẳng lẽ cũng là vì cái này mà lão sư mới nói mỗi một cái điểm nguyên tố mới tiêu hao lấy một điểm tinh thần lực hay sao?"

Tuy là Giang Mộc cảm nhận được áp lực, thế nhưng là đây là Giang Mộc cảm giác mà thôi. Còn như đối với toàn thể Linh Hồn lực của Giang Mộc mà nói nhiêu đó áp lực tựa như là không có mà thôi.

Sau đó Giang Mộc cũng là mở mắt hướng về một mặt nhàm chán Thanh Hàn nói.

" Thế nào Tiểu hàn, lần này thế nhưng có khác biệt a."

Thanh Hàn nghe vậy cũng là nhìn về điểm sáng ở trên lòng bàn tay Giang Mộc một cái sau đó cũng là trề cái môi nhỏ nói ra.

" Cái này so với lúc trước cũng không có bao nhiêu thay đổi a."

Giang Mộc nghe thấy vậy cũng là mỉm cười một cái không nói thêm gì mà là nhấc nhấc ngón tay búng một cái. Điểm nhỏ ánh sáng kia tựa như là nhận lấy chỉ thị trực tiếp bay tới trước mặt Thanh Hàn.



Thanh Hàn nhìn thấy như vậy cũng là hứng thú đi lên một bên nói ra một bên đưa tay thử bắt lấy đóm ánh sáng nhỏ kia.

" Di, ngươi có thể làm nó di động được rồi."

Bất quá tay của Thanh Hàn còn chưa có chạm tới đóm sáng nhỏ kia cũng là bị Giang Mộc ý nghĩ điều khiển đem đóm ánh sáng kia nhanh chóng di chuyển né tránh sau đó trở về đến trước mặt Giang Mộc.

" Nha đầu, cái này có thể nói có 50 phần trăm công lao của ngươi, cho nên ta cho ngươi một cái bất ngờ nho nhỏ a."

Nói xong, Giang Mộc lại một lần nữa nhắm mắt trực tiếp ngưng tụ bàn thứ hai, thứ ba. Mãi cho tới khi Giang Mộc ngưng tụ ra đoàn thứ 9 bàn tay hư ảo mới là hướng về trôi nổi trong môi trường xung quanh mấy cái điểm nguyên tố mộc khác bắt lấy.

Bất quá lần này Giang Mộc cũng là cảm nhận được một chút mệt mỏi. Cũng không biết là nãy giờ tập luyện Giang Mộc dùng quá nhiều tinh thần lực vẫn là Giang Mộc ngưng tụ hư ảo tay cầm tốn quá nhiều tinh thần lực mà dẫn tới tinh thần lực của Giang Mộc hao tốn quá nhiều.

Chỉ là Giang Mộc vẫn là có thể tiếp tục điều khiển 10 cái đoàn mộc nguyên tố điểm ở trên không trung chầm chậm phi hành lấy tạo ra từng vệt quang hoa tuyệt mỹ.

Bất quá làm Giang Mộc đau đầu đó chính là khi hai hoặc ba cái Nguyên tố điểm tiến gần lại với nhau thì Giang Mộc cảm giác áp lực mà bọn chúng đè lên tinh thần lực của mình trực tiếp biến mạnh lên rất nhiều.

Mà cái độ tăng lên như thế này theo số lượng điểm nguyên tố tiến gần với nhau càng nhiều thì tăng lên càng nhanh. Mà đã cảm thấy mệt mệt Giang Mộc khi đối mặt cái trường hợp này cũng là mém tí nữa trực tiếp mất kiểm xoát tán đi 10 cái hư ảo tay cầm.

Vì thế cho nên Giang Mộc chỉ có thể hơi hơi điều chỉnh khoảng cách của chúng một ít sau đó liền tại ở trên không trung không ngừng xếp thành từng cái chữ cái trong tên của Thanh Hàn.

Mà Thanh Hàn cái nha đầu kia nhìn thấy một màn trình diễn ánh sáng như vậy cũng là say sưa không dứt chăm chú xem lấy màn trình diễn của Giang Mộc. Sau một lúc trình diễn, cuối cùng Giang Mộc mới là đem toàn bộ tay cầm hư ảo tán đi, kết thúc màn trình diễn.



Lúc này Giang Mộc cũng cảm thấy tinh thần lực của mình tựa hồ là hao sạch không còn một điểm. Cũng may là ý chí Giang Mộc còn mạnh mẽ một ít cho nên cũng không có trực tiếp ngất đi.

Mà nhìn thấy màn trình diễn kết thúc thì Thanh Hàn cũng là nhìn sang Giang Mộc đã mồ hôi đầy đầu nghi hoặc nói.

" Ngươi cũng chỉ vậy thôi sao. Làm sao nhìn ngươi cái bộ dạng này tựa như rất vất vả a."

Đang ở biên giới mệt mỏi Giang Mộc nghe thấy cái lời này cũng xém chút nữa thật sự ngất c·hết. Xong Giang Mộc cũng là hít lấy một hơi trấn tĩnh lại tâm hướng về Thanh Hàn cười khổ nói.

" Được, được, bà cô nhỏ. Ta thật sự sợ ngươi rồi a. Hôm nay ta chỉ có thể làm tới đây thôi a."

Vừa nói, Giang Mộc mới chú ý lấy giờ giấc mới phát hiện hiện giờ lại là gần 11giờ. Hắn một lần nữa vì tu luyện liền quên đi thời guan. Mà trong tư duy của Giang Mộc cứ tưởng nãy giờ chỉ trôi qua 15 phút là cùng.

Vì thế Giang Mộc cũng hướng Thanh Hàn nói tiếp.

" Được rồi Tiểu hàn, hiện giờ cũng khá trễ rồi. Ngươi cũng nên trở về thôi a. Đừng để Lan Di quá lo lắng. Về sau ta có rãnh sẽ trở lại thôn thăm các ngươi a."

Thanh Hàn nghe vậy cũng là gật gật đầu nhỏ phủi phủi mông đứng dậy nói ra.

" Ừm, ngươi nhớ bảo trọng bản thân. Đợi sau này có dịp nhất định về thăm mẹ ta a. Dù gì nàng cũng xem ngươi như là con trai. Cho nên ngươi cũng nên thường xuyên trở về a. Vậy ta trở về trước đây, dù sao con gái ngủ quá trễ sẽ xấu da a."

Giang Mộc nghe vậy cũng là cười cười xua xua tay ra hiệu cho Thanh Hàn trở về. Giang Mộc lúc này cũng đứng dậy nhìn lấy thân ảnh Thanh Hàn chạy trở về cũng là hơi hơi cảm khái nhìn lấy mặt trăng treo ở trên trời kia một lúc lâu sau đó liền hướng về mộ của song lão tiến tới.

" Giang gia gia, Thúy Bà bà. Ta lần này rời đi cũng không chắc thời gian trở về. Bất quá các ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng sống thật tốt không phụ mong đợi của các ngươi."

Nói xong, Giang Mộc lại thắp cho Song lão ba nén nhang sau đó mới trở về nhà của mình đi ngủ. Ngày hôm nay hắn cũng là tu luyện đến mệt mỏi cho nên cần phải đi ngủ tu chỉnh sức khoẻ.



Một ngày mới nhanh chóng tiến đến, sáng ngày hôm nay Giang Mộc liền dậy cực sớm hơi sắp xếp lấy đồ đạc cùng tiền bạc. Sau đó cũng là có chút không nỡ rời đi căn nhà của Thúy lão.

Bất quá bây giờ Giang Mộc cũng phải đi trên con đường của mình cho nên cũng không thể gắn bó với nơi này mãi được. Sau một ít phút tưởng niệm, Giang Mộc cũng trực tiếp hẹn lấy Nhâm Chính gặp mặt ở bên trong học viện.

Thoắt một cái đã trôi qua 15 phút. Giang Mộc lúc này đã đứng ở bên trong khuôn viên học viện chờ đợi lấy Nhâm Chính cái tên kia đi tới. Mà Nhâm Chính cũng là sau khi Giang Mộc đi tới học viện được 5 phút đồng hồ thì mới đi tới.

Giang Mộc đứng ở xa xa đã nhìn thấy thân ảnh của Nhâm Chính. Giang Mộc thấy vậy đang tính phàn nàn một cái thì Nhâm Chính liền vui vẻ lấy ra từ sau lưng một cái túi nhỏ toả ra mùi hương thơm phức nói ra.

" Xin lỗi a, ta có chút chuyện tới trễ một chút a. Ngươi chắc là chưa ăn sáng đi. Mà ta cũng mặc kệ ngươi đã ăn sáng hay chưa. Đây chính là đồ của mẹ ta nấu, ngươi cứ tự nhiên dùng a."

" Mẹ ta nói, ta lần này ở kí túc xá, có rất ít thời gian về nhà cho nên liền đặc biệt làm cho ta cái bữa sáng này a."

Giang Mộc nghe vậy cũng không có già mồm đem cái túi nhỏ mở ra mới phát hiện bên trong là rất nhiều chiếc bánh nho nhỏ màu vàng giòn rụm toả ra mùi khoai lang thơm phức.

Nhâm Chính nhìn thấy Giang Mộc đã mở túi ra cũng là tiếp tục giới thiệu.

" Cái này là bánh khoai lang nướng a. Ăn vào rất ngon, trong mềm ngoài giòn, cái này ăn nhẹ bữa sáng là hết sẩy a. Nhân lúc còn nóng ngươi ăn thử đi a."

Giang Mộc nghe thấy thế cũng là bốc nhón một cái bánh bỏ vào mồm hơi hơi thưởng thức một phen mới là hướng về Nhâm Chính nói ra.

" Bánh của mẹ ngươi làm rất ngon, chỉ là chúng ta trước nên đi xử lý chuyện nhập học học phí cùng kí túc xá a. Chúng ta cách thời gian vào lớp còn gần 1 tiếng nữa a."

Nhâm Chính nghe vậy cũng là hào hứng kéo theo va li đồ nhanh chóng theo Giang Mộc đi tớik khu vực làm thủ tục nhập học đóng lấy học phí. Sau đó hai người cũng là hướng tới quầy kí túc xá ở kế bên trực tiếp lựa chọn đăng kí cư ngụ tại kí túc xa.

Sau khi đóng tiền cùng làm một số thủ tục khác thì Giang Mộc hai người mới là vội vàng cầm lấy chìa khoá phòng hướng về khu ký túc xá ở mảng kiến trúc phía đông học viện đi tới để cất đi quần áo cùng số khác dụng cụ.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.