Chỉ chốc lát, Giang Mộc hai người đã đi tới trước mặt một cái cao ốc cao khoảng 30 tầng. Nhâm Chính đứng ở bên cạnh cầm lấy một tấm thẻ đưa cho Giang Mộc nói ra.
" Tiểu mộc, chúng ta hình như là ở lầu 16 phòng 10 a."
Giang Mộc nghe vậy cũng là đưa mắt nhìn lấy thôn tin ở trên thẻ thân phận một cái sau đó liền gật đầu nói.
" Ừm, ở trên đây đều ghi lấy thông tin rồi a. Bất quá toà nhà này làm sao vào a. Ta đều không thấy có cái cửa nào mở ra cả?"
Nhâm Chính nghe vậy cũng là sững sờ không khỏi nhìn lấy một vòng. Chỉ là hắn cũng giống như Giang Mộc không thấy lối vào của toà nhà. Trong lúc hai người loay hoay lấy tìm đường đi lên kí túc xá thì ở phía xa xa liền vang lên giọng nói của một cái thiếu niên khác.
" Này, các ngươi là người mới nhập học sao? Đang tìm đường lên kí túc xá đúng không?"
Giang Mộc, Nhâm Chính hai người nghe thấy giọng nói này đều là không khỏi xoay người nhìn về phía sau. Mà ở phía sau hai người lúc này đang có một cái thiếu niên mặc lấy đồ học viên của học viện nhanh chóng hướng hai người đi tới.
Giang Mộc nhìn lấy người học viên này chỉ cảm thấy người này cũng không quá già dặn, ngược lại lộ ra một ít non nớt. Hơn nữa thể hình của hắn cũng rất nhỏ con đem tới cho người đối diện cảm giác hắn chính là một cái thư sinh tay trói gà không chặt.
Còn như độ tuổi, Giang Mộc cũng không nghĩ tên thiếu niên này là học viên năm hai, cùng lắm thì hắn chính là cùng khoá với chính mình.
Lúc này Giang Mộc cũng chủ động tiến lên chào hỏi, hỏi thăm.
" Bằng hữu, ngươi tốt, ta là Giang Mộc học viên năm nhất năm nay. Không giấu ngươi, chúng ta thật sự là đang tìm đường để đi lên kí túc xá. Không biết bằng hữu có thể giúp đỡ một phen hay không."
Người thiếu niên kia nghe vậy cũng là gật gật đầu hiền hoà đáp lại.
" Ồ, các ngươi cũng là năm nhất sao. Thật tốt quá, ta cũng là năm nhất a. Tên ta là Hướng Tiểu Cường, ta cũng vừa vào ngày hôm qua chuyển vào kí túc xá a."
" Được rồi, nếu đều là đồng học cũng dễ nói chuyện a. Hiện giờ các ngươi đi theo ta a. Cái kí túc xá này cửa vào cũng không ở mặt này a."
Vừa nói, Hướng Tiểu Cường vừa ra hiệu Giang Mộc cùng Nhâm Chính đi theo chính mình. Mà Giang Mộc hai người thấy thế cũng là nhanh chóng đi theo sau lưng Hướng Tiểu Cường.
Một lát sau ba người đã dẫn Giang Mộc đi tới mặt bên kia của Ký Túc xá. Lúc này Giang Mộc cùng Nhâm Chính mới thấy được cửa lớn của ký túc xá. Hướng Tiểu Cường nhìn hai người một cái lại tiếp tục nói ra.
" Ký túc xá của học viện là dùng hệ thống ra vào tự động chỉ nhận thẻ không nhận người. Ở bên kia chính là cửa ra vào chính. Nếu như các ngươi muốn ra hoặc vào kí túc xá liền phải quẹt thẻ ở ô nhỏ kế bên cánh cửa a."
Nói tới đây, Hướng Tiểu Cường cũng là tò mò một chuyện hướng Giang Mộc hai người nói.
" À đúng rồi, các ngươi ở phòng mấy lầu mấy a. Ta thì ở lầu 16 phòng 10 a. Nếu như có tiện, chúng ta có thể cùng đi ăn uống a. "
Giang Mộc cùng Nhâm Chính nghe vậy cũng là một hồi ngạc nhiên bởi vì tại sao lại có sự trùng khớp đến như thế. Bọn hắn chọn phòng chính là phòng ba người. Nói cách khác thì cái tên Hướng Tiểu Cường kia thật chính là người còn lại của phòng bọn hắn.
Ngay cả là ngại ngủng trước người lạ như Nhâm Chính lúc này cũng là không khỏi thốt ra một tiếng chửi thề.
" Cmn, ngươi là phòng 10 lầu 16 sao. Hai chúng ta đều là phòng 10 lầu 16 a. Cái này có phải hay không quá trùng hợp a."
Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là một mặt kinh ngạc đưa mắt nhìn lấy tấm thẻ thân phận do Nhâm Chính đưa tới. Sau một lúc, Hướng Tiểu Cường cũng là cười khan một tiếng ho nhẹ nói.
" Khặc khặc. Cái chuyện này quá tâm linh a. Bảo sao hồi sáng ta đi ra ngoài mắt trái liền dựt dựt liên hồi a. Bất quá, nếu các ngươi đều là bạn cùng phòng của ta thì ta sẽ dẫn các ngươi đi lên phòng luôn a. Xem như là ta làm tròn trách nhiệm lão đại a."
Giang Mộc nghe thế cũng là cảm thấy có chút không ổn, để cái tên tướng thư sinh trước mặt hắn làm lão đại trong phòng liền là đã là một chuyện sai. Xem ra cái vấn đề này về sau cần phải giải quyết lại một lần.
Sau đó cả Giang Mộc hai người dưới sự dẫn dắt của Hướng Tiểu Cường rất nhanh đã tiến vào bên trong căn phòng kí túc xá của bọn hắn. Lúc trước khi lựa phòng, Giang Mộc đã biết sơ qua diện tích của căn phòng cùng vị trí của từng phòng.
Căn phòng của bọn hắn rộng gần 80 mét vuông, có hai nhà vệ sinh cùng hai phòng tắm riêng biệt. Hơn nữa còn có một cái khu vực bếp cùng mộ cái ban công nhỏ hướng ra bên ngoài.
Mà khi Giang Mộc xem qua trực tiếp căn phòng cũng là nhận thấy căn phòng so với hắn tưởng tượng còn rộng hơn. Lúc này, Hướng Tiểu Cường cũng là đi vào bên trong căn phòng sau đó liền hướng Giang Mộc cùng Nhâm Chính nói.
" Ừm, cái giường ở bên phải kia là của ta a. Còn hai cái giường còn lại liền là của hai người các ngươi rồi."
Giang Mộc nghe vậy cũng là hướng Nhâm Chính hỏi.
" Ngươi muốn chọn cái giường nào đâu?"
Giang Mộc nhìn lấy cái giường tầng ở góc bên trái của phòng học cũng là trước tiên nhường cho Nhâm Chính chọn lấy. Nhâm Chính thấy vậy cũng là hề hề chạy tới giường ở bên dưới nằm xuống nói.
" Lão mộc, ta có chút sợ độ cao cho nên ta trước chọn cái bên dưới a."
Giang Mộc nghe vậy cũng là gật gật đầu đem đồ đạc của mình đặt lên chiếc giường phía trên sau đó hướng Hướng Tiểu Cường đang ngồi ở trên giường của mình nói.
" Tiểu Cường, kí túc xá này có hay không cái gì quy củ a."
Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là gãi gãi cái cằm một cái sau đó liền nói ra.
" Ừm, cơ bản thì cũng không có quá nhiều quy cũ. Chỉ là có hai chuyện phải tuân thủ lấy đó chính là không được nấu ăn trong kí túc xá cùng với không được dẫn người lạ đi vào mà thôi a. "
Giang Mộc nghe thấy như vậy cũng là ghi nhớ lấy hai cái quy định này. Chỉ là lúc này Nhâm Chính lại là hướng về Giang Mộc nói ra.
" Lão mộc, gần tới giờ đi học rồi a. Chúng ta mau đi tới lớp học đi."
Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là chợt vỗ cái ót một cái sau đó liền la lớn lên.
" Thôi c·hết, ta quên mất đi ăn sáng rồi. Thật là, sáng nay phải nhịn ăn đi học rồi."
Giang Mộc nghe vậy cũng là mỉm cười đứng dậy cầm lấy cặp sách cùng túi đồ ăn nhỏ mà Nhâm Chính đưa cho lúc trước cũng là hướng Hướng Tiểu Cường nói.
" Tiểu cường, ta còn một ít đồ ăn sáng đây. Cũng là nhờ có ngươi giúp chúng ta dẫn đường cho nên ngươi mới trễ thời gian ăn sáng a. Ngươi cầm lấy ăn đi, ta cùng lão chính cũng đã ăn sáng rồi."
Hướng Tiểu Cường nghe vậy hơi hơi do dư một cái sau đó cũng liền nói lên tạ một cái sau đó liền đưa tay cầm lấy túi bánh nhỏ của Giang Mộc. Lúc này Nhâm Chính cũng là tò mò vừa đi ra ngoài vừa hướng Hướng Tiểu Cường hỏi thăm lấy.
" Đúng rồi tiểu cường, ngươi là người ở đâu a. Nghe giọng của ngươi chắc cũng không phải gốc ở Diên Khánh a."
Hướng Tiểu Cường vừa ăn lấy bánh giòn nghe thấy Nhâm Chính hỏi thăm cũng là nhồm nhoàm nói ra.
" Ta cũng không phải người ở đây a. Ta nghe cha mẹ ta nói ta là đến từ Sài Thành a. Chỉ là không biết vì sao nhà chúng ta lại chuyển đến đây a."
Nhâm Chính cùng Giang Mộc nghe vậy cũng là hơi sững sờ kinh ngạc một cái sau đó đều đồng thanh nói ra.
" Ngươi nói là Sài Thành, Sài Gòn đô thành sao?"
Nhâm Chính càng là hung hăng nói tiếp.
" Thật hay giả a. Ta nghe nói Sài Thành ở Đại Nam quốc thổ chính là một trong mấy cái đô thành lớn a."
" Hơn nữa ta nghe lão cha nói qua ở Sài thành cường giả ma pháp sư cực kì nhiều. Đi ở ngoài đường đều có thể nhìn thấy Cao Giai trở lên ma pháp sư a. Ta từ nhỏ cũng đã mơ ước đi tới Sài thành tham quan một lần a."
Nói tới đây, Nhâm Chính lại nói tiếp.
" Đúng rồi tiểu cường, ngươi đã ở sài thành có thể hay không kể cho chúng ta sơ bộ khung cảnh a."
Hướng Tiểu Cường nghe thấy như vậy cũng là lắc lắc đầu nói ra.
" Ta tuy sinh ra ở đó, thế nhưng lúc lên 5 đã cùng cha mẹ đi tới nơi này. Cho nên là ta cũng không có bất kì kí ức nào cả."
Nhâm Chính nghe vậy cũng là tỏ ra vẻ tiếc nuối, sau đó lại chuyển sang chỗ đề khác nói tiếp.
" Ừm, chuyện này trước bỏ qua một bên a. Vậy ngày hôm kia thức tỉnh khảo hạch thì ngươi thức tỉnh được cái hệ gì a."
Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là gãi gãi đầu nói ra.
" Cái này a, ta chỉ là thức tỉnh được Kim Hệ a. Ta nghe người ngoài nói cái hệ này chính là giai bậc ma pháp hệ thứ nhất, so với Quang Ám mấy cái hệ bậc hai cùng bậc ba đều kém đi rất nhiều a."
Mà Giang Mộc nhìn thấy Hướng Tiểu Cường khi nói về hệ ma pháp của mình cũng lộ ra vẻ buồn bã nói ra. Thế là Giang Mộc cũng liền lấy ra một cái câu trong sách ma pháp hướng về Hướng Tiểu Cường an ủi nói.
" Tiểu Cường, ngươi cũng đừng có quá buồn bã. Ta đọc sách nhiều cũng là biết dù là hệ ma pháp nào chỉ cần có thể cố gắng tu luyện đến đỉnh cao nhất đều có thể một mình đảm đương một phía, danh dương vạn dặm a."
" Tựa như mấy ngàn năm trước có một cái ma pháp sư gọi là kiến thần. Hắn cũng như ngươi chủ tu Kim Hệ, ban đầu mọi người cũng không có xem trọng hắn chỉ là hắn sau đó chịu khổ tu luyện. Cho tới khi tu luyện đạt được cảnh giới nhất định liền trực tiếp bộc lộ quang mang đem tất cả địch nhân của hắn hoàn toàn đánh bại a."