Ma Pháp Sư

Chương 32: Lần đầu Giải đáp



Hướng Tiểu Cường nghe vậy cũng là cảm xúc hơi hơi biến đổi một cái sau đó cũng hướng Giang Mộc hỏi.

" Di, Giang Mộc ngươi nói những thứ này là thật sao?"

Giang Mộc nghe vậy cũng là gãi gãi mũi tiếp tục nói dối an ủi nói.

" Ừm, tất cả đều là thật a. Nếu ngươi không tin liền có thể đi đến thư viện lịch sử tra lấy a. Hơn nữa không chỉ ngươi thức tỉnh lấy bậc thứ nhất ma pháp hệ a. Ta cũng là giác tỉnh Mộc hệ a."

" Ngươi xem ta còn không để tâm chuyện này đâu, làm sao ngươi lại như thế sớm chán nản đâu."

Giang Mộc vừa nói cũng là ở trong lòng tự khinh bỉ chính mình. Nếu như Hướng Tiểu Cường biết chính mình lại là Tam hệ ma pháp sư cũng không biết hắn có hay không đem mình đánh bầm dập một trận a.

Mà sau một loạt lời an ủi của Giang Mộc, Tinh thần của Hướng Tiểu Cường cũng nhanh chóng tăng lên rất nhiều. Sau đó Giang Mộc ba người vừa trò chuyện vừa hướng ra ngoài kia túc xá nhanh chóng hướng về lớp học tiến đến.

Mà trong quá trình tám chuyện, Giang Mộc cũng rốt cuộc biết Hướng Tiểu Cường là học lớp 25. Mà qua lời nói của Hướng Tiểu Cường, Giang Mộc cũng là phát hiện được gia thế của Hướng Tiểu Cường cũng là khá khá giả a.

Tuy là Giang Mộc không có hiểu rõ Gia thế ở Diên Khánh thế nhưng Giang Mộc cũng biết Hướng Thị cái họ này cũng không quá ở Diên Khánh nổi tiếng a. Cho nên là Giang Mộc cho là Hướng Tiểu Cường Phụ Mẫu rất có thể di cư tới, bất quá bọn hắn chắc chắn cũng là đến từ gia tộc lớn.

Chỉ là không biết vì sao bọn hắn lại chuyển đến đây mà thôi. Sau một lúc cũng rốt cuộc đến giờ nhập học. Thế là Giang Mộc nhóm ba người liền tạm thời tách ra hướng về lớp học của chính mình.

Hôm nay tiết học của Giang Mộc chính là học tiết tiết ma pháp khái quát giang dỡ của hôm qua. Lúc Giang Mộc đi vào Giảng Đường thì trong lớp cũng đã gần đông đủ. Chỉ là cho tới khi giờ học chính thức bắt đầu cũng là có vài cái vị trí trống.

Mà nhìn thấy cảnh như vậy, Giang Mộc cũng là phần nào đoán ra chắc chắn mấy người không tới kia có thể gia cảnh nghèo khó không đủ tiền học phí hoặc là do có lý do khác.

Rất nhanh, Hồ Lão Sư liền mang theo cặp sách của hắn tiến vào lớp. Sau khi Hồ lão sư đã yên vị ở dưới bàn dạy học cũng là ngắm nhìn cả cái Giảng đường một cái sau đó ánh mắt của hắn hơi hơi dừng lại ở Giang Mộc một lát rồi sau đó cũng thu hồi lại.

Mà Giang Mộc bất chợt bị Hồ Lão sư như thế nhìn lấy cũng là cảm thấy có chút áp lực. Cũng may là Hồ Lão sư nhanh chóng dời đi ánh mắt, nếu không Giang Mộc cũng không biết mình ở dưới áp lực như vậy có thể chịu được bao lâu.



Lúc này Hồ Lão sư cũng là hướng về đám người nói ra.

" Trước khi vào bài ngày hôm nay, ta có vài thứ muốn thông cái một cái. Đầu tiên đó là lớp chúng ta có vài cái học viên đã trực tiếp bỏ học. Còn những học viên đã đóng lấy học phí thì Học Viện sẽ phát giấy chứng nhận nhập học vào ngày mai a."

" Tiếp theo đó chính là chuyện cũ ngày hôm qua a. Cuối tiết ngày hôm qua ta có hướng dẫn các ngươi về mặt tu luyện. Chỉ là ban nãy khi ta cảm nhận sơ qua các ngươi chỉ có phát hiện chưa tới 1 phần ba số học viên là đã từng chú tâm vào tu luyện. "

" Còn lại số học viên còn lại ta thậm chí không cảm nhận được có bất kì biến chuyển nào."

" Để ta nói cho các ngươi biết, các ngươi cho dù là học viên và ta cũng là lão sư của các ngươi. Thế nhưng nếu như các ngươi không nghe lời của ta thực hiện tu luyện dẫn tới chậm trễ tiến độ so với tiến độ của lớp thì sau đó các ngươi sẽ phải tự chịu trách nhiệm lấy."

" Ta cũng không có thời gian để 1 kèm một cho các ngươi. Còn nếu có học viên ở trên mặt tu luyện có trắc chở nào liền có thể ở trước lớp nêu rõ ra. Tới lúc đó ta có thể trực tiếp nói rõ cho mọi người cùng biết a."

" Nói chung, các ngươi đều lớn rồi. Muốn được nhiều lợi ích nhất thì chính các ngươi phải nổ lực giành lấy. Chứ không phải là hồi học tiểu học lão sư cầm tay học sinh chỉ dạy từng bước a."

Cả cái Giảng Đường nghe thấy Hồ Lão sư trực tiếp nói ra như vậy cũng không khỏi biến trở lên cực kì yên tĩnh. Bên trong lớp chỉ có một phần nhỏ người trên khuôn mặt là giữ lấy vẻ bình tĩnh.

Ngoài những người này ra thì số còn lại đều là hơi cúi thấp đầu sợ trực diện bị Hồ Lão sư nhìn lấy. Mà trong bầu không khí căng thẳng này thì bỗng nhiên có một cái giọng thiếu niên phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch này.

" Lão sư, tối hôm qua ta tu luyện có vướng phải một ít trắc chở a. Cầu lão sư trợ giúp một phen a."

Hồ lão sư nghe vậy mới hướng về phía bên trái của Giảng đường đang đứng lên một cái nam học viên nhìn lấy. Trong lúc này, Hồ lão sư ánh mắt hơi thiểm thước lên quang mang một cái sau đó cũng là lên tiếng nói.

" Ừm, ngươi có thể tự do nói a, không cần phải rụt rè."



Người nam học viên kia nghe thấy như vậy cũng là ngập ngừng nói.

" Là như này a lão sư, hôm qua ta có theo hướng dẫn của ngài tập luyện lấy. Chỉ là tới bước thao túng Nguyên tố điểm lại là lâm vào ngõ cục. Dù cho ta có làm cách nào cũng không thể làm cho nó di chuyển a."

Hồ Lão Sư nghe vậy cũng không có quá lớn phản ứng mà hướng cái nam học viên kia nói.

" Ừm, ngươi lại thử lại một lần để cả lớp đều nhìn lấy a."

Nam học viên kia nghe thấy như vậy cũng là ngại ngùng nhìn về toàn trường một cái sau đó cũng là ậm ừ gật đầu một cái. Sau đó nam học viên kia trực tiếp nhắm mắt tại chỗ tiến vào trạng thái tĩnh tâm.

Một lát sau khoảng 1 phút thì tên học viên này mới vươn ra tay phải, chỉ trong chốc lát, một cái mập mờ quang ảnh màu đỏ liền hiện lên trong lòng bàn tay hắn.

Mà đám học viên còn lại trong giảng đường nhìn thấy cái cảnh này đều là xôn xao bàn tán đi lên.

" Oa, đồng học kia lợi hại a. Mới có một đêm đã có thể như vậy rồi."

" Phi phi phi, ngươi không để ý sao, nguyên điểm của hắn có chút không ổn định lúc sáng lúc tối tựa như là chỉ tạm thời bị chưởng khống."

Mà Hồ Lão Sư nhìn lấy nguyên điểm màu đỏ kia ở trên lòng bàn tay tên học viên kia cũng không có trực tiếp nói ra câu trả lời mà lại một lần nữa hướng lớp học hỏi.

" Ở đây còn có ai có thể đạt tới như hắn rồi có thể đứng lên."

Lời nói của Hồ Lão sư vang lên một lúc, sau đó cũng là có khoảng bảy người học viên khác nhao nhao đứng lên biểu thị mình đã làm tới bước này.

Bất quá Giang Mộc cũng là không có ở trong nhóm tám người này. Giang Mộc cũng không có hiểu rõ ý của Hồ Lão sư muốn nói là đạt đến cái bước kia là chỉ mới đạt đến hay là đã đạt đến.

Cho nên là Giang Mộc cũng là tĩnh tâm chờ đợi Hồ Lão sư giải đáp. Bởi vì cho dù chính hắn có thể trong thời gian ngắn thao túng 10 cái nguyên điểm.



Thế nhưng ma pháp là một lĩnh vực huyền ảo, có rất nhiều khía cạnh bí ẩn khác mà Giang Mộc cũng không thể nào biết hết. Cho nên Giang Mộc vẫn là khiêm tốn ngồi im lắng nghe.

Mà Hồ Lão sư nhìn lấy tám người đàn đứng lấy sau đó lại hơi liếc Giang Mộc một cái lộ ra vẻ hứng thú. Tiếp đó Hồ Lão sư mới trực tiếp nâng lên một bàn tay vừa minh hoạ vừa giải thích.

" Ta trước tiên thực lòng tán dương những học viên đang đứng kia. Bởi vì bọn họ có tinh thần kì luật cao, cố gắng tu luyện."

" Mà vấn đề bọn hắn đang gặp phải cũng chính là vấn đề hầu hết tất cả mọi người đều sẽ mắc phải."

" Là như này, giống như hôm qua ta đã nói, cơ bản của ma pháp chính là Nguyên Điểm ( Nguyên Tố Điểm). Mà muốn thao túng Nguyên điểm thì chúng ta trước tiên cần phải thấy chúng trước."

" Thế nhưng Nguyên điểm tuy tồn tại quanh chúng ta nhưng lại đối với chúng ta cách biệt bởi một thứ vách ngăn làm cho chúng ta không thể bằng thể xác tiếp xúc được với chúng."

" Vì thế nhân loại chúng ta mới có hai thứ gọi là tinh thần lực cùng ma linh. Chúng ta giao tiếp với Nguyên Điểm bằng tinh thần lực. Chỉ là lúc này Nguyên điểm cùng chúng ta tựa như là hai cái khác biệt chủng tộc không thể hiểu ngôn ngữ của nhau cho nên chúng ta mới cần tới người trung gian là Ma Linh."

" Cho nên, muốn " Thấy" một cái nguyên điểm cần phải dùng tinh thần lực thông qua ma linh rồi mới bao trùm lấy nguyên điểm mà các ngươi muốn thao túng."

Vừa nói, trên tay Hồ lão sư đã dần dần hiển hiện lên một đốm nhỏ màu đỏ. Màu sắc của điểm nhỏ này mau chóng tăng lên cho tới khi tựa như một cái ngôi sao nhỏ ổn định lơ lững bên trong lòng bàn tay.

Làm xong những thứ này, Hồ Lão sư liền tiếp tục nói.

" Mà trường hợp của tám bạn học viện kia chính là do tinh thần lực của bọn hắn cùng Ma Linh liên kết vẫn chưa đủ vững chắc cho nên Nguyên Điểm không thể rõ ràng hiển hiện ra được a."

" Cái này cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Các ngươi cần phải tiếp tục rèn dũa thì mới có thể như ta dễ dàng hoàn thành bước đầu tiên. Đợi trong lớp chúng ta có người đạt được bước đầu tiên. Ta sẽ tiếp tục hướng dẫn bước kế tiếp a."

Vừa nói, Hồ Lão sư lại thâm ý nhìn Giang Mộc một cái, sau đó lại rất nhanh dời đi ánh mắt. Mà Giang Mộc lúc này lại là đang tiêu hoá lấy tri thức tự nhiên cũng không có phát hiện ra ánh mắt của Hồ Lão sư.

Mà lúc này, người học viên ban đầu cũng một lần nữa hướng Hồ lão hỏi thăm.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.