Nhớ Mà Không Thể Nói

Chương 16: Chương 16



Lương Cửu Công hoảng sợ vội vàng ngẩng đầu nhìn Hoàng đế, chỉ thấy sắc mặt hắn u ám, môi mỏng hơi mím lại, đôi mắt hẹp dài bừng bừng sát khí.

Lương Cửu Công là người thông minh, ông ấy nhanh chóng nhận ra được điều gì đó, ngay sau đó, sắc mặt ông ấy trắng bệch, lập tức quỳ thẳng xuống đất, không nói một lời.

Nói như vậy là ngày hôm ấy Tam công chúa cũng có thể đã xuất hiện ở Ngự Hoa Viên?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngày đó Hoàng thượng… cưỡng gian nhầm con gái của mình?

Khó trách bất kể ông ấy có tra tìm trong đám cung nữ thế nào cũng không tìm thấy, ai có thể nghĩ tới Tam công chúa được chứ!

Trời ơi, Lương Cửu Công chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sợ là hôm nay cái mạng nhỏ của ông ấy phải đi rồi.

Các cung nữ và thái giám hầu hạ xung quanh thấy vậy cũng lập tức quỳ xuống.

Một số người thông minh đã đoán ra được điều gì đó từ lời nói của Hoàng đế và Lương Cửu Công, cũng biết hình như mình đã nghe thấy nội dung không thể nghe, có người trên mặt vẫn mang theo vẻ ngơ ngác, không rõ nguyên do, chỉ ngây ngốc quỳ xuống theo mọi người.

Bầu không khí dường như đông cứng lại.

Hoàng đế đứng đó, nhìn các cung nữ và thái giám quỳ rạp đầy đất, khuôn mặt không có biểu cảm nào.

Hắn thật sự không nghĩ rằng, thế mà bản thân lại có thể cưỡng gian nhầm con gái của chính mình, rồi sau đó còn nhớ mãi không quên cơ thể của nàng với dư vị bất tận.

Ngay khi Lương Cửu Công nhắc đến Tam công chúa, trong lòng hắn đã mơ hồ dâng lên dự cảm không tốt, hiện tại quả thực là không sai.

Khả năng xấu nhất có lẽ đã xảy ra.

Hoàng đế nhớ lại ngày hôm qua Tam công chúa tránh hắn như rắn rết, điều này càng tăng thêm vài phần trọng lượng cho khả năng này.

Khang Hy chậm rãi siết chặt bàn tay, hắn vẫn còn ôm một chút may mắn.

Có lẽ chỉ là hiểu lầm mà thôi, có lẽ Lương Cửu Công đã tra sai rồi, có lẽ cung nhân tuần tra ban đêm thị lực không tốt, có lẽ tiểu cung nữ đó không phải người của Vĩnh Hòa cung.

Nhưng cho dù là loại khả năng nào đi chăng nữa thì các cung nhân đã nghe được nội dung của cuộc trò chuyện hôm nay giữa hắn và Lương Cửu Công, một người cũng không thể giữ lại được.

Nếu đã không thể giữ lại thì nghe thêm một chút cũng chẳng ngại gì.

“Đã tìm được người hạ thuốc ta ngày hôm đó chưa?” Hoàng đế bình tĩnh lên tiếng.

Nhưng rơi vào tai Lương Cửu Công lại giống như tiếng sấm bên tai, ông ấy lúng ta lúng túng đáp: “Hồi bẩm Vạn Tuế Gia, là một cung nhân trồng hoa có dã tâm lớn, nô tài đã xử lý rồi ạ.”

“Vậy sao?” Giọng điệu của Hoàng đế nhẹ nhàng như gió.

Lương Cửu Công gật đầu liên tục: “Đoán chừng người đã bị thối rữa ở bãi tha ma rồi ạ.”

Trong cung này cũng không thiếu những nô tài có dã tâm lớn, giống như Đức phi, hay là Thứ phi Vệ thị đã sinh ra Bát a ca Dận Tự. Nhưng một nô tài có dã tâm lớn lại không có đủ thủ đoạn để Hoàng đế thu nhận thì chỉ có một con đường chết.

“À.” Hoàng đế khẽ cười, sau đó nhàn nhạt nói: “Truyền khẩu dụ của trẫm, tru di cửu tộc. Thông báo cho lục cung, về sau nếu có ai làm theo người phụ nữ này thì cứ dựa theo luật này mà xử lý.”

Nói xong, Hoàng đế quay người rời đi, khi đi ngang qua Lương Cửu Công đang quỳ trên mặt đất, hắn dừng chân lại: “Lương Cửu Công, nhớ rõ quét tước nơi này cho sạch sẽ, thuận tiện rửa sạch cái cổ của ngươi luôn đi. Nếu như bị trẫm điều tra rõ ràng tất cả chỉ là nhầm lẫn, à, vậy thì ngươi cứ chờ kiếp sau rồi lại hầu hạ trẫm.”


 

Hoàng đế đi rồi, Lương Cửu Công nằm nhoài trên mặt đất hồi lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, rốt cuộc một lúc sau mới yên tâm được.

Ông ấy chậm rãi bò dậy ngồi thẳng lên, liếc mắt nhìn qua đám cung nhân đang quỳ gối trên đất bằng ánh mắt nhìn người chết, cho dù chuyện này là thật hay là giả thì bọn họ cũng đã không cần thiết phải sống nữa rồi.

Lương Cửu Công hoàn toàn hiểu rõ cụm "dọn dẹp sạch sẽ" trong miệng của Hoàng đế là có ý gì, lần dọn dẹp này là bao gồm những cung nhân ở đây.

Ông ấy nhìn bọn họ bằng ánh mắt thương hại, sau đó mới nhẹ nhàng phất tay gọi: "Người đâu."

Một đám thị vệ lập tức xuất hiện không một tiếng động.

Đám cung nhân đang quỳ trên đất đã dự đoán được kết cục của mình, có người không kìm được mà khẽ giọng khóc thút thít, ngay sau đó đã bị đám thị vệ cao lớn bịt miệng lại, im lặng không chút tiếng động mà kéo ra bên ngoài.


 


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.