Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 97: Vấn đề khó



Chương 97: Vấn đề khó

Đỗ Phát thành phồn hoa tràn ngập sức sống hấp dẫn rất nhiều người tới đây, nhưng bởi vì tư duy gia tộc đã ăn sâu vào suy nghĩ của rất nhiều người, từ đó nhiều người tới nơi đây cũng không hề có thêm thu nhập dẫn tới cảnh tượng phồn hoa cũng chỉ là giả tưởng mà thôi.

Bởi vì người ta không thể ổn định tại Đỗ Phát thành dẫn tới rất nhiều vấn đề phát sinh.

Nam Cung Minh Hà cùng Âu Dương Phi Vân không can thiệp quá nhiều vào Đỗ gia quyết sách nhưng dưới sự phân tích của Âu Dương Phi Vân lúc này chính là lúc Thu Mộng thương hội cùng Đại Đồng hội có thể can thiệp vào.

Nếu gia tộc bản địa không thể vượt qua định kiến gia tộc thì hai tổ chức này sẽ là người tạo ra việc làm cho đám người, từ đó giúp bọn họ có thể ổn định sinh hoạt tại Đỗ Phát thành.

Khi mà không có tổ chức nào đứng ra đảm nhiệm, những vị tán tu chân nhân một khi hiệu triệu sẽ hấp dẫn rất nhiều tán tu người nghe theo, đó là một lượng khổng lồ nhân lực có thể nhanh chóng kiến tạo nên một cái lớn mạnh tổ chức.

Tài nguyên có thể tận dụng được của Đỗ Phát thành khu vực chính là địa thế nằm bên cạnh khu vực rừng núi, tuy đã bị khai phát nhiều nhưng vẫn còn tiềm năng để phát triển.

Bởi vì nơi này định vị là nơi tập kết lưu thông hàng hóa, do vậy không thể làm chăn nuôi yêu thú tại đây, tính ổn định quá không đảm bảo, đảm bảo về ổn định giao thông vận tải cũng là một việc có thể xử lý lượng lớn nhân lực nhưng vẫn còn chưa đủ.

Trồng lấy linh dược cũng là một cách tốt có thể triển khai chia thành các khu vực, nhưng tiền kỳ khai phá bỏ ra khá nhiều, cần phải đặt ở phía dưới.

Bởi vì lượng lớn người tấp nập tới lui Đỗ Phát thành cùng Bích Trúc thành mà dịch vụ nhà đất cũng tăng trưởng chóng mặt, nhưng lại do gia tộc bản địa nắm giữ, cùng với đó chính là ăn uống, giải trí … cũng đã bị thế lực bản địa lũng đoạn.

Đại Đồng hội cùng Thu Mộng thương hội hiện tại là hướng tới hợp tác, ổn định nội bộ để chống lại bên ngoài chứ không phải tranh c·ướp mối làm ăn của thế lực địa phương do đó những thứ trên có thể bỏ qua.



Việc này cũng làm khó Âu Dương Phi Vân, để nói hắn hiểu về Thiên Huyền đại lục thì hắn dám nói là không, những cái này cần phải nắm rõ, tỉ mỉ về Thiên Huyền đại lục, về cơ hội cùng khả năng.

Những thứ Âu Dương Phi Vân đưa ra đều là hắn nhìn vào hắn đất nước khi còn ở Trái Đất mà ra, tất nhiên không thể phủ nhận hắn đủ giỏi để có thể nhìn mà áp dụng theo ở hai nơi có quá nhiều sự khác biệt như vậy.

Nhưng cũng phải nói rằng hắn những người cấp dưới cũng thật sự tài năng.

Đó là lý do Âu Dương Phi Vân mới muốn cùng Nam Cung Minh Hà đi trải nghiệm để hiểu hơn về tu luyện giới từ đó mới có thể giải quyết được vấn đề việc làm cho tầng lớp tán tu, những người không có tài năng về nghề khác mà chỉ có chấp niệm, sự liều mạng để tiến lên.

Còn tại sao hắn không suy nghĩ cho tầng lớp phía trên, những người có tay nghề thì bởi vì bọn họ có tay nghề riêng thì ở đâu cũng có thể tồn tại và có nhu cầu tuyển mộ, Thu Mộng thương hội cùng Đại Đồng hội còn đang thiếu rất nhiều, vấn đề với nhóm này người là không đủ nhân lực.

Nhóm người kể ở trên mới là nhóm người đông đảo nhất nhưng lại sở hữu tài nguyên ít nhất, dẫn tới bọn hắn chỉ có thể liều mạng đoạt cơ duyên, đi mạo hiểm, tìm kiếm bí cảnh để có thể có thêm tư nguyên.

Như ở thế giới hiện đại, thì mở công xưởng, sau đó thuê bọn họ gia công, lắp từng bộ phận theo chỉ dẫn để giải quyết vấn đề, nhưng đặc thù của tu tiên giới là bất kỳ nghề nào cũng cần thiên phú mới có thể thật sự là học và làm theo được.

Do đó, những tán tu kia một phần là không có nơi để học, phần còn lại là chẳng có tài năng gì ngoại trừ việc đi đánh đấm, đào móc tư nguyên.

Vậy nên hai chữ thiên phú nó kìm hãm người ta rất nhiều, cũng kìm hãm việc mô phỏng theo hiện đại cơ chế sản xuất đi rất nhiều, còn để bọn họ chỉ đi gia công sản phẩm thô thì số lượng người gia công lớn, dẫn tới sản phẩm đầu ra quá nhiều dư thừa so với nhu cầu của lượng người có thể chế tạo và vấn đề sẽ xảy ra vào lúc này.



Còn để tất cả bọn họ đi ổn định các tuyến vận tải cũng không được, số lượng quá nhiều nuôi không nổi, vì họ chẳng tạo ra lượng sản phẩm thực dẫn tới tỉ lệ một người tham gia sản xuất phải làm ra lượng sản phẩm đủ cho nhu cầu của nhiều người mới đáp ứng đủ lượng sản phẩm không bị chênh lệch quá nhiều với nhu cầu tiêu thụ.

Nam Cung Minh Hà rất nhanh nhạy, chỉ việc giải thích đơn giản nàng cũng hiểu do đó bớt cho Âu Dương Phi Vân rất nhiều công sức đi giảng giải về kinh tế học cho nàng.

Và thế là vấn đề đau đầu từ Âu Dương Phi Vân chuyển sang cho Nam Cung Minh Hà.

Một tháng ở tại Đỗ Phát thành, Nam Cung Minh Hà cùng Âu Dương Phi Vân thấy cũng không còn gì mới mẻ nữa để quan sát, Âu Dương Phi Vân cũng chắc chắn về việc Đỗ gia cũng sẽ không phản bội thế là rời đi.

Ba người lại tiếp tục chuyến hành trình của mình đi về phía Tây nơi là điểm khởi đầu của Đại Đồng hội bởi vì nơi đó tình hình hết sức ổn định cũng có thứ để quan sát.

Trên đường đi, Âu Dương Phi Vân gặp Diêu Tu cùng Trầm Giang hai người đang dẫn theo một nhóm binh lính của Âu Dương Phi Vân đi về hướng đông.

Đây là nhóm thứ nhất binh lính do Âu Dương Phi Vân phái tới hỗ trợ Thu Mộng thương hội ổn định tình hình tại khu vực biên giới của Thiên Kiếm tông cùng Thanh Lam tông.

Chờ nhóm đầu ổn định thì sẽ có nhóm thứ hai, thứ ba lần lượt tới các nơi trấn thủ và cũng là cơ hội để Âu Dương Phi Vân rèn luyện mình tư binh.

Quân lính thì không phải chỉ do Đại Đồng hội nuôi dưỡng nữa dẫn tới gánh nặng về kinh tế giảm bớt đi rất nhiều, có thể tăng thêm lượng lớn binh lính tuyển mộ.

Sau khi chào hỏi nhau, mọi người lại tách ra tiếp tục nhiệm vụ.

Sau hai tháng di chuyển, nhóm người Âu Dương Phi Vân cũng tiến tới phía tây địa bàn.



Những con đường ngoằn nghèo, quanh co bá·m s·át sườn núi hỗ trợ di chuyển rất nhiều.

Nơi đây nhờ ưu thế về tự nhiên, người tu luyện cũng không gặp quá nhiều khó khăn để sinh tồn dẫn tới có rất nhiều người có thể sinh tồn ở nơi đây nhờ việc khai thác linh dược, săn bắt yêu thú.

Tất nhiên, để đảm bảo cho sự bền vững mà mỗi một người khai thác đều phải ghi lại quá trình khai thác để đảm bảo bọn hắn không nhổ tuyệt hay phá hủy hoàn cảnh sinh trưởng của các loại linh dược.

Thời gian đầu nhiều người còn phản đối, nhưng chỉ cần có thêm chút tiền nếu cung cấp những thứ đó là âm thanh phản đối đã chẳng còn thấy.

Lại thêm bởi vì trước kia đánh đuổi tà tu, ma tu dẫn tới lượng lớn tà tu, ma tu ngụy trang thành tán tu bị đuổi đi mất mà nơi đây chiếm đa số là những người tu luyện đã định cư từ lâu, bởi vậy dẫu phồn hoa nhưng thực sự là phồn hoa, dù có thay đổi không tập trung đầu tư cũng sẽ không b·ị đ·ánh về nguyên trạng như Đỗ Phát thành cùng Bích Trúc thành.

Ba người cùng nhau xây dựng một cái khách sạn nhỏ ở vị trí nút tay áo của đường cua, nơi nhìn xuống phía dưới cánh rừng mênh mông, buổi sáng bình minh còn có thể thấy mặt trời mọc, buổi tối vẫn thấy được hoàng hôn.

Ban ngày thì cùng vào thành lớn hoặc trấn lớn tìm hiểu quan sát, nơi đây được quy hoạch rất tốt, tại thành trấn lớn thì buôn bán, giao dịch còn tiểu trấn xung quanh thậm chí làng nhỏ thì được hỗ trợ gieo trồng linh dược cũng như chăn nuôi linh thú để cung cấp nguyên liệu.

Từ đó mà mọi thứ hết sức ổn định, nhưng lại không áp dụng được ở những thành trấn xa nhất về phía đông và những nơi ngoài phạm vi Thanh Lam tông cùng Đại Đồng hội ảnh hưởng.

Bởi vì nơi đó phồn hoa đã hấp dẫn quá nhiều tán tu và thương lái trước khi người đứng đầu kịp đưa ra những điều chỉnh để phối hợp phát triển.

Thế là chỉ hai tháng ở phía tây, ba người lại lên đường.

---

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.